- Làm tạm...mai anh chạy kiếm xưởng cơ khí kiu nó đúc giùm 2 cái đế đỡ cái 2 cái đèn...Bửa nào rảnh anh em mình kéo đèn chớp trên đầu khắp quán luôn....Thôi 2 anh đi làm việc tiếp đi
Xong xuôi nó gom mớ dây đèn, dụng cụ đem vào kho cất rồi trở ra đi lòng vòng xem xét...ban đêm dễ phát hiện mấy khu vực bị quá tối...thêm 1 tí đèn màu vào sẽ làm quán đẹp hơn, khách sẽ thích ngồi khu vực phía ngoài hơn là ngồi trong mấy khu vực có mái che. Muốn vậy phải tăng cường trồng thêm nhiều cây to to để làm bóng mát mới dc....đầu nghĩ ngợi về mấy ý tưởng làm đẹp thêm cho quán thì con nhỏ đứng lù lù sau lưng.
- Lại đây...đi lung tung hoài!
Rồi con nhỏ quay lưng đi về phía bàn cũ, nó cũng im lăng đi theo...tới bạn con nhỏ bắt nó ngồi xuống rồi đi trở vô bếp...khoáng 5 phút thì mang ra tô cháo đặc biệt như mọi ngày với 1 ly nước lọc....Hix thật bó tay, quán ngta thực phẩm đều có sổ sách hết mà nhỏ cứ nhàu vô nấu đồ ăn tỉnh bơ đem cho nó..hix ko biết ông Kha kiểm tra sổ sách sẽ trừ lương nó bao nhiêu đây. Con nhỏ đặt chào xuống bàn, đặt ly nước và cả hộp thuốc trước mặt nó rồi nói
- Ăn cháo rồi uống thuốc. Tới giờ mà cứ đi lung tung.
Đọc và Download truyện FULL tại TRUYEN368.com
Chương 32: Q.1 - Chương 32
Hok thèm chờ nó nói câu nào con nhỏ quay lưng đi...Nó lắc đầu thở dài cầm muỗng lên nuốt cho hết cái tô cháo đặc trưng của con nhỏ..Thi thoảng vẫn ngưng ăn nhìn quanh...Con nhỏ giờ đang cặp tay sau lưng đi lòng vòng ngoài sân, nơi mới dc trồng cây và kéo đèn. Giờ mới nhìn kỹ đồ con nhỏ mặc hôm nay. Một chiếc quần jean đen bụi bụi, 1 cái áo loại mỏng màu nâu nâu, lại còn cách điệu bằng cách xăng ống quần lên giữa ống chân, áo cột lên hở bụng và đôi giày cao gót màu đen...Hix con nhỏ cứ như đang biễu diễn thời trang trước bao nhiêu cặp mắt nhìn của khách ấy. Vậy mà vẫn cứ vô tư như chỗ ko người chẳng để ý tới ai...đã vậy còn cuối cuối xuống nghịch mấy cái dây đèn trên cây làm lộ nguyên cái eo thon trắng nõn nà dưới ánh đèn....Nhìn mà muốn nổi điên...Chợt....nó giật mình...hix...sao tự nhiên hôm nay có nhã hứng ngồi ngắm con nhỏ kỹ đến vậy nè trời...mọi khi có thèm quan tâm đâu...Chắc bệnh quá hóa rồ rồi...tự cốc đầu mình nó tiếp tục sự nghiệp với tô cháo.
Ăn no...uống thuốc...nó lại lặng lẽ ngồi ngắm nhìn xung quanh...Quán của nó làm khá đẹp, tuy nó ko biết gì để thiết kế ra một quán café như thế này trên bản vẽ...nhưng nó vẫn có thể tự sắp xếp từng chút từng chút để phù hợp và làm tăng lên cái kiểu kiến trúc và phong cách của quán...Ít nhất từ lúc nó bày đặt mấy thứ ở đây, vẫn chưa có ai chê hay ý kiến gì nhìu...ngồi nghĩ mà mí mắt cứ sụp xuống...thiệt tình...hận thằng bác sĩ.
- Nè đi về! Coi cái mặt ngủ tới nơi rùi kìa!
Con nhỏ ở đâu xuất hiện đứng khoe nguyên cái bụng trước mặt nó. Chẳng thèm nghĩ nhìu, nó gật đâu...đi ngang ra cổng nó vỗ vai ông Kha
- Em về nghen
- Ờ mai qua hok
- Dạ cũng lành rồi, qua làm chứ anh
- Ờ coi dc thì qua ko cứ ở nhà
- Dạ
- Về hả em....
Ông Kha quay qua cười với con nhỏ...nhưng tội nghiệp ổng, con nhỏ chỉ gật đầu rồi đi ngang qua ko thèm nhìn mặt ổng 1 cái (ai bỉu lùn quá chi con nhỏ làm biếng cuối xuống nhìn là phải =)))...Nó nhìn ổng cười trừ ra vẻ thông cảm với tâm trạng của đàn anh rồi đi theo con nhỏ. Ngồi trên xe con nhỏ mà mắt cứ híp cả lại...thiệt là bác sĩ này chơi ác quá cho thuốc uống toàn thuốc ngủ hay sao ấy. Tới nhà nó chẳng nói chẳng rằng bò vô chỗ nằm xuống ngủ luôn mặc con nhỏ làm gì thì làm...
Khuya...nó khát nước nên thức dậy, chẳng đi đâu xa ly nước con nhỏ rót để sẵn chỗ cái quạt máy, còn con nhỏ thì đang nằm thu lu 1 góc bên cạnh nó...Hix ngốc thiệt sao ko chịu về nhà ngủ mà nằm chi co ro ở đây...Nghĩ ngời tí cũng đoán ra lí do con nhỏ ko chịu về nhà ngủ...haizz...chắc là sợ nó lại sốt giống đêm qua đây mà.Nó lắc đầu uống xong ly nước, kéo cái gối duy nhất chèn lên đầu con nhỏ, kéo cái mền đắp lên người nhỏ rồi đứng dậy cầm điện thoại kiểm tra xem có gì ko...có hơn 40 cuộc gọi...26 cuộc gọi là của chị, anh Phong 15 cuộc và 1 số cuộc gọi linh tinh của bọn trong lớp....Thôi chết, chắc hồi sáng ở trong bệnh viện nên con nhỏ để chế độ im lặng cho dt của nó, lo làm linh tinh cả ngày đâu có hay chị với anh Phong gọi....Bấm số anh Phong vì cuộc gọi gần nhất là của anh, chắc anh chưa ngủ
- Alo anh nghe nè M sáng giờ em làm gì sao ko nghe máy....chết em rồi nhóc ơi
- Dạ dạ sao vậy anh, sáng em đi khám với thay băng rồi ghé quán em làm, dt trong bệnh viện em tắt chuông nên ko hay anh gọi
- Vậy hả...chết em rùi, Phương làm ầm lên từ chiều giờ đây nè lúc chiều Phương có qua nhà em ngồi đợi lâu lắm, call em ko được...Phương giận rồi...chiều giờ dt hành bắt anh phải kiếm em cho bằng dc nè.
- Hix hix em sorry...giờ chị ấy sao rùi anh
- Năn nỉ mãi hổng chịu ngủ kìa, em coi điện thoại năn nỉ đi...
- Dạ dạ
Nó bấm số của chị...tiếng nhạc đồng thoại vang lên da diết...chị bắt máy...nhưng chẳng nói gì..im lặng...
- Alo...chị...chị nhox xin lỗi...chị có đó hok
Bên kia vẫn im lặng, mặc cho nó nói gì, mặc cho nó xin lỗi giải thích...đang sắp bó tay toàn tập thì chị nói 1 câu duy nhất
- Hứ...đang giận!
Xong cúp máy...nó chưng hửng...thui thủi gọi cho anh Phong cầu cứu
- Anh ơi..giận ghê lắm...em nói quá trời chị nói có 1 câu đang giận xong cúp máy rồi..sao giờ anh
- Haha uhm vậy em ngủ được rồi...để anh call cho Phương...đừng lo...bà cô đó chắc chịu ngủ rồi..chịu trả lời em là chịu xiu lòng chắc luôn.
- Vậy hả...phù vậy may quá..đau tim thiệt
- Haha em còn phải đau tim dài dài với bà cô này. Mà nè em cho anh địa chỉ quán em đi có gì mai anh qua uống café anh em mình nói chuyện.
- Dạ số”.....” đường...”...” vậy em ngủ đây...g9 anh nhá
- Ok em
Đọc và Download truyện FULL tại TRUYEN368.com
Chương 33: Q.1 - Chương 33
Cúp máy...nó cố gắng nhắn 1 tin cho chị “chi nhox xin loi ma nghi gian di nha”...bên kia chỉ send lại 1 tin duy nhất “ngu roi”. Nó bật cười uống nốt miếng nước còn lại rùi đi nằm xuống cạnh con nhỏ...Cho đến lúc đó...nó vẫn chưa thử dám so sánh giữa chị và nhỏ...nó chỉ biết rằng..cả hai người đều thực sự từng bước trở nên quan trọng trong lòng nó. Thật vui vì giữa đất SG...đã tìm dc những người để mình quan tâm và quan tâm mình. Kéo đỡ chiếc áo khoác đắp lên ngực...nó lại chìm vào giấc ngủ...bên cạnh nó một cơ thể căng tràn sức sống mà bất cứ người đàn ông nào cũng muốn ôm lấy đang ngủ ngon lành như thiên thần say giấc.
Gần sáng...nó tỉnh giấc bởi sự đụng chạm...nếu ko bị tác dụng của thuốc thì nó rất dễ tỉnh ngủ. Con nhỏ ko biết dậy từ lúc nào phát hiện nó dành trọn cái mền cho nhỏ nên đang rúc người sát vào nó, con nhỏ gối đầu lên ngực nó, kéo cái mền đắp lên 2 đứa rồi vòng tay ôm chặt lấy nó ngủ ngon lành...Coi vậy mà cũng ngoan dễ sợ...Nó chỉ cười nhẹ mặc cho con nhỏ muốn làm gì làm rồi chìm trở lại vào giấc ngủ.
Trời sáng, ánh nắng hắt qua cửa sổ chiếu vào mặt làm nó tỉnh ngủ...nhìn quanh thì nghe tiếng lục đục trong nhà vệ sinh...Lò dò đi vào thì phát hiện con nhỏ đang đứng đánh răng lau mặt...càng sững sờ hơn khi con nhỏ sử dụng cái bàn chải đánh răng duy nhất của nó...đánh xong con nhỏ rửa bàn chải, quẹt thêm miếng kem vào rồi đặt lên tay nó tỉnh bơ đi ra ngoài lau mặt bằng cái khăn của nó....Quái...xem như nhà mình chẳng bằng...lại còn sài bàn chải của nó nửa chứ...ngang quá...nghĩ là nghĩ vậy, nó cũng oánh răng đại, con nhỏ hok ngại chẳng lẽ nó sợ bệnh răng miệng sao...người đẹp vậy chắc an toàn mà ha ..Đánh răng thì dc nhưng mà màn rửa mặt mới khổ...tay ko dc đụng nước...vậy là kê cái mặt vô vòi nước...tay đau..lỡ dại mở quá đà..nước xịt cái ào bắn thẳng vô mũi...sặc nước...mắt mũi cay xè...với tay hoài ko thấy cái khăn đâu...thôi chết con nhỏ trưng dụng mất cái khăn rồi...vậy là mắt nhắm mắt mở đi ra ngoài kiếm cái khăn...hổng thấy đường...đầu nó đụng vô tường cái kinh...con nhỏ ở đâu quay lại nhìn nó...cười khúc khích
- Gì vậy
Nó nhăn nhó
- Cái khăn..sặc nước nè!
Con nhỏ ráng kìm giọng cười...đi lại gần tự tay lau cho nó xong bỏ nguyên cái khăn trên mặt nó quay đi dắt xe ra ngoài....Trời SG sáng bình yên, đầy sức sống...người nó cũng tươi tỉnh hẳn ra...Thay đồ (thay đồ 1 mình dc rồi nhé) xong nó vắt theo cuốn giáo trình chuẩn bị cuốc bộ lên lớp...hix tay vẫn còn đau, dưới quê chạy xe buông tay dc chứ trên này leo lên dốc cầu xong đổ xuống dốc mà buông tay ko thắng dc thì có mà ôm đầu xe tải...
Đang tèn tèn cuốc bộ...con nhỏ chạy xe lên ngừng trước mặt nó
- Lên xe đi
Nó đứng tần ngần một hồi, nghĩ tới cái cảnh đi bộ thêm nửa tiếng nửa cũng hơi ngán...thôi kệ...sợ gì ko lên. Nó ngồi trên xe, con nhỏ lẳng lặng chạy ào đi chẳng thèm cho nó đội nón bảo hiểm. Mà nghĩ lại cũng hổng có gì lạ, với sắc đẹp của mình, công an mà bắt thì cũng chẳng nỡ làm gì con nhỏ. Đến trường....nó giờ cứ như em trai được chị gái xinh đẹp đưa đi học vậy, nó bước xuống xe giữa ánh mắt ngạc nhiên của mấy đứa xung quanh, vài tiếng trêu chọc, vài tiếng xì xầm...cả tiếng của mấy anh chàng trầm trồ trêu ghẹo con nhỏ nửa. Con nhỏ chẳng thèm để ý tới mấy lời tán tỉnh đó quay qua nói với nó
- Đứng đây chờ chút!
- Gì nửa
- Chờ chút đi
Con nhỏ phóng xe đi...nó đứng im chờ. Xung quanh mấy đứa quen quen nó tụ lại hỏi han
- Ê nhỏ nào bén quá mậy
- Thằng này lù lù kiếm đâu ra chân dài đưa đi học vậy bây
- Chắc chị em gì đây
- Haha làm mai cho tau đi
Mặc cho đám đó ôm vai bá cổ đứng chém gió....nó cũng chỉ gật đầu, im lặng. Tính nó là vậy kể từ ngày vào học...nó cũng chưa làm quen thân gì với ai...mấy đứa cũng có vẻ rất coi thường nó...nhất là bọn con trai...về sau nó càng ít dc lòng bọn con trai trong lớp hơn bởi vì đơn giản dù tính nó bất cần lạnh lùng nhưng chẳng hiểu sao lại nhận dc sự ưu ái của chị em nhiều hơn....và cũng vì có quá nhiều chuyện ko hay xảy ra...dòng đời xô đẩy nó lên SG học và nhận dc nhiều tấm lòng tốt từ bên ngoài...nhưng lại đưa nó vào nhầm một lớp học mà ở đó...khó tìm được một người bạn thân thực sự.
Đứng dc một tí con nhỏ quay lại dúi vào tay nó 1 hộp bánh cuốn và 1 ly sữa đậu nành, nhỏ lấy gói thuốc lựa ra 2 viên thuốc bỏ vào túi áo nó.
- Ăn xong nhớ uống thuốc, 2 viên này ko dc uống mất công uống rồi ngủ gục trong lớp
Nghĩ lại cảnh ấy chẳng khác nào mẹ chăm sóc con. Con nhỏ đi rồi...nó lặng lẳng đi vào lớp giữa những tiếng xì xào...rõ ràng sự xuất hiện của con nhỏ đã thay đổi 1 chút cách nhìn của mọi người trong lớp về nó. Chui vào góc giảng đường, nó lấy đồ ăn ra ăn, uống thuốc xong là cũng vừa kịp lúc vào học.
Đọc và Download truyện FULL tại TRUYEN368.com
Chương 34: Q.1 - Chương 34...