XtGem Forum catalog
Admin nhận làm wap blog game, truyện, forum, wap upload... giá rẻ với nhiều loại mã nguồn như wordpress, johncms, wblib, phpbb, filelist xtgem... Đặc biệt có wap trắc nghiệm vui chơi xong share lên fb cực hay. Click để xem chi tiết giá và demo. Thanks...
TIPS: Truy cập nhanh wapsite với tên miền ngắn gọn Thuan9xpro.CF

↓↓ Game 5 năm

Đăng bởi: Thuan9xpro
Lượt Xem: 13110
Em thì văn dốt, trình bày kém nhưng cũng muốn viết vài dòng về quá khứ của em, chia sẽ với mọi người về 01 tình yêu từ một thế giới ảo bước ra thế giới thật, chuyện cũng xảy ra khá lâu 05 - 06 năm rồi nên trí nhớ của em không chính xác lắm có gì mấy bác bỏ qua, còn bác nào không thích thì cũng đừng nói lời cay đắng nhé…&nb­sp;

Để đảm bảo nội dung, em xin giữ 90% chi tiết là có thực và 10% hư cấu cho truyện thêm sinh động và gay cấn hơn.

CHAP 01: Au­di­tion - Tình cờ

Xuất thân từ một gia đình tuy không phải là kiểu mẫu, nhưng cũng thuộc dạng trí thức, ba mẹ làm nhà nước, tôi sinh ra và lớn lên chỉ toàn HỌC VÀ HỌC , nhà tôi khi xưa rất nghèo, ba mẹ tảo tần, chắt chiu từng đồng lo cho tôi ăn học, cố gắng xây dựng gia đình, nên hoàn cảnh hiện tại nói chung cũng đủ ăn đủ mặt.&nb­sp;

Không đẹp trai, cũng chẳng phải cao to gì, 1m7 56kg, nhưng được cái khéo nói chuyện, tính tình vui vẻ nên lúc đi học cũng cưa đổ được vài em&nb­sp;. Nhưng sao biến cố từ hồi lớp 09, lúc đó chỉ là 02 đứa nhóc thích nhau chứ không gọi là yêu, hoàn toàn trong sáng lắm ạ, không có lần nào dám vượt quá giới hạn, đến nắm tay nhau mà chỉ dám khi có 02 đứa thôi. Sau 1 trận cãi nhau to thì em và em ấy chính thức chia tay và em ấy lại quay sang thích thằng bạn thân mình. Từ lúc đó, em luôn dặn lòng là không nên mềm yếu với bọn con gái, tất cả chỉ là quen chơi mà thôi. Dần dà con người em trở nên sắt đá lúc nào không hay&nb­sp;

Còn EM sinh ra trong 01 gia đình chợ búa, bà con bên em đều là dân chủ sạp (kiot đấy ạ) buôn bán ở chợ An Đông, mẹ EM cũng thế, ngoài ra thì mẹ EM còn làm thêm nghề cho VAY, nên cuộc sống của em rất sung sướng và được nuông chiều, EM đã bỏ học từ năm lớp 9… chỉ để ở nhà chơi game và phụ mẹ lặt vặt… Với EM, có tiền là BAY, EM không chơi ma tuý, đá, cỏ, nhưng có cái thú là đi đêm và qua đêm, nhậu nhẹt, bar biếc, có khi 02 - 03 ngày không thèm về nhà…

05 năm trước, dạo đó AU - Au­di­tion đấy ạ rất HOT, em cũng là một con trâu cày cái game đó, tiền bạc ba mẹ cho ăn sáng đều nướng hết vào đấy, cúp học với em là chuyện bình thường, cứ như là cơm bữa… Do tính em cũng vui vui nên kết bạn trong đó khá nhiều, nhưng toàn ảo chả giúp ích được gì… Giờ nghĩ lại lúc đó thấy em sao mà ngu quá. Hix.&nb­sp;

Em còn nhớ lúc đó, khoảng 06g30 tối em đang cày cái acc lên lv 11 ạ&nb­sp;&nb­sp;thì thằng bạn ảo nó pm bảo đi đánh BOSS không? Thế là OK, em vác acc vào room đánh BOSS cùng nó, room 6 mạng - em chỉ quen 04 mạng còn 02 mạng kia lạ hoắc, cơ mà lúc đó em cũng chả quan tâm, ch�.gif� thấy acc đó là 02 đứa con gái&nb­sp;, mà chả biết sao, đời em nó xui hay thằng bạn nó lây cái đen, mà con BOSS nó PER­FECT khủng quá, em thì mắt canh cái thanh chạy để PER ạ, ngón tay trái thì nhấn SPACE, tay phải liên tục trái trái phải phải xuống lên tá lả&nb­sp;.&nb­sp;

Đang ngon ơ, tự nhiên trên màn hình cái thằng ôn đó chửi um sùm "@#$%^&, đừng có DEL con l^l kia - Tụi bây vào phá ông đấy àh " - Cái đậu xanh rau má nó, nó làm em phân tâm thế là MISS, cả hội thấy em MISS cũng MISS theo và kết quả là team em tạch ạ&nb­sp;&nb­sp;Nó điên tiết, chửi con bé đó đến tội, em thì cũng xem như là vui thôi, nên có pm trên màn hình "Thôi, thua thì ván khác, lầu bầu miết" và con bé kia thì luôn mồm "Mình xin lỗi, mình không cố ý", thế mà thèn kia vẫn cay cú dọng thêm vài 3 câu khó nghe nữa thì mới câm họng lại.

Em thấy chuyện không to tát mà thằng đó nó làm quá, em bực nên out ra phòng, qua phòng khác chơi, thì không biết vô tình hay hữu ý em lại vào cùng phòng em ấy… Đến tận bây giờ, em vẫn nghĩ, nếu ngày hôm đó chúng ta không gặp nhau, có lẽ sẽ tốt hơn…&nb­sp;Ẻm vừa vào bấm sẳn sàng thì thấy em, con bé ấy out ngay (chắc tưởng em dí theo chửi nó =">">), lúc đó em cũng chả nghĩ gì, kệ xác mày, ông đây chỉ muốn cày cái acc lên cho lẹ mà thôi… Đang nhảy đước 1/3 bài thì em nó có pm riêng cho em, cũng xin lỗi… bla…bla… Em có trả lời đại khái như: không sao đâu, vui thôi mà, vì thật sự em chả nghĩ gì cả. Thấy em ấy cũng tội nên em có pm lại bảo "Chờ mình chút, mình lập room rồi nhảy cùng cho vui" - Em ấy " Ừh ".

Thế là em tạo room, rồi mời bé ấy vào, chỉ có 02 người, em khoá tất cả mấy chỗ kia lại, vừa vào thấy em sẵn sàng là em chọn ngay 1 bài 140 (tốc độ khá lẹ) để thử coi trình em ấy sao mà dám DEL khi giết BOSS ấy. Vượt ra ngoài cái suy tính của em, em ấy toàn miss khi nhảy lên cấp 8&nb­sp;
- Sao toàn đứng im thế? Không nhảy à?

+ Nhảy không nỗi, nhanh quá

- Thế sao hồi nãy DEL kinh hoàng lắm mà

+ Chỉ DEL được cấp 6 thôi, mới tập mà

- Trời, bó tay chị

+ ^^~

Kết thúc sao thì các bác hiểu rồi đấy, em WIN&nb­sp;
+ Sao nhảy Pro thế?

- Bình thường mà chài 0

- Thế bạn tên gì? Ở đâu thế?

+ N, quận 10, còn bạn?

- ****, Bình Thạnh, thế là con ?trai àh

+ Không, con gái đàng hoàng à nha

- Tin được không? Tên giống con trai thế kia mà?

+ Tin hay không tuỳ, thôi out đây

- Này add nick nhé, mai mình onl nhảy tiếp hén

+ OK, tối mai 8g nhé, giờ bận rồi, bibi

Nói thế nhưng vẫn add được nick EM, lúc đó nghĩ cũng chẳng có gì là ghê gớm, ờ thì thêm 1 người bạn thôi mà, chứ nào ngờ, hôm chết tiệt ấy lại là&nb­sp;ngày thay đổi cuộc đời mình…

(to be Con­tin­ued)

CHAP 2: Tìm hiểu

Như lời hẹn của hôm trước, đúng 8g tối em ấy đã onl Au, vừa định pm cho nhỏ thì nhỏ pm:

+ Hi, onl lâu chưa thế?

- Mới thôi (thật ra là từ 5g chiều)

+ Tạo room đi, mình nhảy chung hén

- OK

Vẫn như thường lệ, em lại thắng, lâu lâu em thả, nhảy cái được cái MISS nhường cho em ấy thắng, coi như là có qua có lại ấy mà, em ấy thích thú được 1 ván, 2 ván… đến ván thứ 03 thì…

+ Này, khinh tôi đấy à? (WTF??)

- Sặc, sao nói thế?

+ Thấy tui nhảy dở quá nên thả phải không? (tinh vi thế không biết)

- Ai nói nào?

+ Không cần phải thế, nhìn là biết, vậy thôi kiếm room khác nhảy đi (giọng có vẻ khó chịu)

- Thôi không cần, đơn giản là không có thả mà đang tập DEL cấp 9 (nói dóc thôi)

+ Vậy thì tập DEL tiếp đi, tôi không làm phiền, tôi đi vào room gà chơi đây

Thế là em ấy out khỏi room, còn tôi đứng đó với 1 cái ô trống, thấy trong lòng bức rức khi làm người khác không vui, nên thôi, out ra phòng chờ, ngồi đấy xem dân chúng bàn tán… Vừa suy nghĩ, mình lv 11 rồi, còn em mấy mới LV 6 chắc là mặc cảm, nên thế… Haìz.

Tính mình là thế, mình không muốn ai buồn vì mình nên đã làm 1 việc hết sức ngu dại

- Hi, giận tui à?

+ Người dưng nước lã, giận làm gì?

- Sao nói chuyện phũ phàng thế?

+ Thì đúng là như thế mà

- Thôi, cho xin lỗi, từ nay sẽ không thế nữa

+ Lỗi gì mà xin, lo mà tập DEL đi (ghét nhất cái thể loại mình thì xuống nước, nó thì muốn nhảy lên đầu mình ngồi)

- Thôi qua đây nhảy cùng nhóm bạn tui nè, vui lắm…

+ …. (không thèm trả lời)&nb­sp;

- Qua đi, mai mốt tui cày hộ acc bạn cho&nb­sp;&nb­sp;(Đệch sao mà ngu dại thế không biết)

+ Nhớ đấy nhá, đừng có mà dzụ tui à nghen (Làm như mới lên 2, lên 3 không bằng)

- Biết rồi, qua lẹ đi, phòng 302&nb­sp;

Như đã nói, trong Au em quen khá nhiều bạn, từ Pro đến Gà, nên em vào ngay phòng bạn nhảy tầm tầm em ấy, thế là nhảy với nhau cũng khá vu?i vẻ, bên phòng này toàn tụi tập DEL, em thì chả DEL, cộng thêm hay bấm bừa cho xong, nên toàn cool với great, thế là ẻm chót bảng, em gần chót… Cơ thế mà lại hay, nhảy vậy nhiều người, nói chuyện vui và cũng không phải nhường em ấy&nb­sp;&nb­sp;Từ hôm đó, em ấy chính thức vào hội bọn em, và em cũng nhận ra là cô bé ấy (hay cái người đang xài nick ấy) cũng vui vẻ và hoà đồng…&nb­sp;

Cứ thế thời gi­an trôi qua, em cũng chả quan tâm xem, cái em đó (acc đấy ạ) là nam hay nữ. Đúng hẹn lại lên, 8g tối là team bọn em lại nhập lại nhảy cùng nhau và tất nhiên em ấy cũng không vắng mặt. Tụi em có cái thú là cứ hễ bấm xong 1 nhịp là chat với nhau, troll nhau các kiểu cho bọn nó cười ra rồi MISS&nb­sp;, còn đứa MISS bị bỏ 1 lượt thì đứng đó, giả điên hát hò cho bọn đang nhảy phân tâm và lần lượt MISS theo&nb­sp;&nb­sp;Em thì tính cũng cà rỡn, ai đưa tui đẩy thôi, nên cũng đã phải MISS không dưới chục lần&nb­sp;&nb­sp;Nhưng cái người MISS nhiều nhất là EM, em cứ theo dõi câu chuyện của bọn em mấy thým ạ, đôi khi phát biểu vài câu linh tinh cũng hài ra trò, thời gi­an ấy là khoảng thời gi­an vui vẻ nhất của team, sau này team rã đám, do xích mích cá nhân, mạnh ai nấy làm, có người chuyển hẳn serv­er, nên mất vui lắm lắm&nb­sp;

Thế là team chỉ còn lại em với nhỏ, 02 đứa vẫn chơi cùng nhau, đang nhảy vui thì bất giác em nhìn lên màn hình:

+ Thế **** học gì mà tối nào cũng on­line chơi game thế? (Câu hỏi bất giác, từ hơn tuần nay chỉ biết tên nhỏ là N, ngoài ra chả biết làm gì, nhiêu tuổi cả)

- Mình học ĐHCN, mới năm 01 thôi, còn N?

+ N đang luyện thi và học Anh Văn thôi (cái này sau này em mới biết là em ấy nói dối)

- Thế à, mà N sinh năm bao nhiêu nhỉ?

+ 87, Còn **** ?

- 87 nốt

+ Hên nhé, nhỏ tuổi hơn là phải kêu chị rồi, hi­hi&nb­sp;

- Thôi đi, đừng có mà mơ mộng há, mai **** đi học sớm, thôi về đây, có gì mai gặp ha!

+ OK, bibi, mai gặp

Chỉ là những dòng chữ trên màn hình, không hiểu sao tôi cảm thấy vui vui, thấy yêu cái trò Au này sao ấy, ít ra thì bây giờ ngoài đám bạn lẻ (team rã nhưng còn 1 số chơi với em ạ) thì còn cô ấy - người chưa biết mặt mũi, gầy béo thế nào, dáng dóc ra sao, hay chỉ qua cái nhân vật game với đôi mắt tròn xoe, thân hình mảnh khảnh và 1 mái tóc đen dài…&nb­sp;Ảo quá, nhưng sao mình lại thích cái nhân vật ảo này thế nhỉ….

CHAP 3: BƯỚC NGOẶT

"Tít… tít… tít" - cái chuông báo thức reo lên ầm ĩ, xoay người với lấy cái điện thoại tắt chuông và lồm cồm bò dậy để chuẩn bị lên trường. Haìz, học buổi sáng thật là chán, 02 tiết Lịch sử Đảng và 03 tiết Kinh tế chính trị, nghe mấy ông, mấy bà chém mà buồn ngủ không tả được&nb­sp;, đúng là học đại học chỉ có cái học đại là hay, thôi thì biến về nhà nằm đọc tài liệu cho nó lành&nb­sp;.&nb­sp;

Nghĩ là làm, đến ra chơi em chuồn mất, về nhà lôi cái cuốn tài liệu KTCT đọc được tầm 5 trang là em lại ngủ thiếp đi lúc nào không hay… Haìz. Thức dậy, làm qua loa công việc nhà, rồi tắm rửa xong lại ù ra tiệm nét. Ngày xưa em còn nghiện cả PTV, trò này cày lv khổ sở lắm, lên lv 7x, ngồi 1 tiếng đồng hồ mà chỉ lên có 3%, bị quái giết thì mất 1% nếu về thành, tại chỗ thì 3%, chua chát lắm, nhưng cái kiểu nhân vật em thích, nên cứ đeo theo&nb­sp;&nb­sp;Chơi chán chê thì out PTV, lo­gin vào AU mà xả stress với âm nhạc&nb­sp;&nb­sp;Cái vòng lẫn quẫn đó cứ cuốn lấy em, thiệt là hao phí thời gi­an và tiền bạc.

Vào cái ngày mà AU ra mắt phiên bản nhảy đôi ấy ạ, em cũng háo hứng, chả biết nó như thế nào. Hóng từ sáng đến gần 4g chiều thì việc cập nhật hoàn tất, hí ha hí hửng vào phòng net thì… bụp… cúp điện, tiu ngỉu về nhà nằm mà trong lòng ấm ức. Tính em là chơi quen chỗ nào thì cứ đến đó chơi, ít khi thay đổi lắm. Quả là trời thương xót cho cái thằng khốn khổ như em, 6g45 có điện, thế là ù ra tiệm nét, xí được một chỗ và alêhấp… Chiến thôi nào&nb­sp;

Lúc đầu nhảy còn chưa quen nên MISS miết vì 1 thanh thao tác nó dài và chia ra cho nam bấm 1 nửa, nữ bấm 1 nửa, phím thì xen kẽ nhau nên nhìn không kịp thế là MISS&nb­sp;. Chán, chả lần nào FIN­ISH được, thôi out ra ngoài nhảy với bọn khác. Đang cay cú cái thằng chủ room vì nó cứ bật nhạc 172 - 176 mà nhảy, làm tay chân em cứ bấm loạn cả lên, cả đám ?MISS liên hoàn, em thì đến cấp 8 là tịt&nb­sp;, không nhảy nỗi đang đứng im nghe nhạc thì…...

↑↑Bình luận bằng facebook

↑↑Bài Viết Nên Xem