- Thế à ? Tao cũng nghĩ vậy ! – Thằng T bên kia đầu dây đáp ỉu xìu.
- Ừ, lần này tao …điều tra giúp mày kĩ rồi ! – Tôi gọi điện báo thằng T kết quả toàn cục.
- Ờ, cũng ko sao, chịu chứ biết sao giờ ! – Nó thở dài.
- Ờ…… ! – Tôi đáp bâng quơ.
- Sao mày cũng thảm vậy ? Buồn lây à ? – Nó ngạc nhiên hỏi.
- Bậy mày, tao đang…buồn ngủ ! – Tôi giật mình.
- Ờ, thế ngủ đi, bye ! – Rồi nó cúp máy cái rụp.
Tội nghiệp ! Chắc nó đang nghĩ mình là bạn tốt, buồn chung nỗi buồn tâm giao với nó ! Tôi tặc lưỡi nghĩ thầm, gác tay lên trán mà suy nghĩ, thế này có phải tôi đang quá bất công với em Vy ko ? Dù tôi chưa làm gì có lỗi với em ấy, nhưng tâm trí thế này thì rõ là vạn phần ko được rồi ! Tại sao khi biết Tiểu Mai có bạn trai, tôi lại buồn như thế này chứ ? Không, không phải gọi là buồn, đó chỉ là cảm giác gì đó mơ hồ pha lẫn ích kỷ tự trong vô thức của mặt khác con người tôi tạo ra mà thôi !
Sau hơn một tuần lễ nghỉ Tết nhàn hạ vui vẻ, học kỳ 2 đã bắt đầu, các học sinh lại trở về những ngày học hành liên tục như hôm nào. Nhưng vẻ như không khí Tết vẫn còn, và vẫn bám lấy những thân thể và tâm trí của các học sinh gương mẫu nay đã dần lười biếng đi, nhưng dù muốn dù không thì chúng tôi cũng vẫn phải học trở lại nếu ko muốn bị ăn dê-rô.
- Thánh N, ra về oánh bài nữa ko ? – Thằng D dụ dỗ tôi.
- Quên đi ku, tao từ giờ ko bài bạc nữa ! – Tôi khoát tay xua đuổi nó.
- Èo, thế hôm nào đá banh lại đi, cho dzui ! – Nó tiu nghỉu đề nghị.
- Ờ, để tao lập kèo với bọn 36hecta ! – L đội trưởng trả lời.
Nói rồi bọn tôi đi sang chỗ thằng T, nó đang cặm cụi trên bàn với quyển Văn học.
- Ái chà, siêng thế ! – Tôi vỗ vai nó ngồi xuống.
- Sau cú sốc thất tình, anh ấy đã quyết tâm lao đầu vào học tập ! – Thằng D cà khịa.
- Dẹp mày đi, để yên tao học ! – Thằng T quắc mắt.
- Èo, làm ghê thế ! – Thằng D rụt cổ hết ham giỡn nhây nữa.
- Tới rủ mày đá banh thôi mà, tiền đạo chính về rèn chân nhá, vài hôm nữa ra 36hecta lập kèo ! – Thằng L nói.
- Ừm, bữa nào đá rủ tao ! – Thằng T vẫn dán mắt vào cuốn sách.
Thấy nó thế bọn tôi cũng chả dám làm phiền nữa, dù gì nó cũng là em thầy dạy Hoá mà cả đám tụi tôi đang học, lỡ bố láo gì đắc tội với nó thì có khi bị đuổi học bất thình lình chứ ko chừng. Mà nói thì nói vậy thôi, chứ tụi tôi biết thằng này công tư phân minh, mỗi tội thất tình thì trông thê thảm lắm !
- Tao thấy có quái gì đâu mà nó rầu thế nhẩy ? – L đội trưởng ái ngại.
- Mày chưa thích ai nên chưa biết thôi ! – Tôi đỡ lời dùm thằng T.
- Ai chả biết mày có em Vy rồi, nói gì nữa ! – Thằng L xua tay.
- Đang nói chuyện thằng T mà, liên quan gì tao ! – Tôi trố mắt.
- Thì cũng chung quy đại loại vậy thôi ! – Nó ngoan cố đáp.
- Mà sao thấy mày chưa thích nhỏ nào thế ? – Tôi tò mò.
- Tại chưa gặp được mẫu người trong mộng của tao thôi ! – Nó lắc đầu trả lời.
- Phải ko ? Hay là mày…pê đê ? – Tôi nheo mắt chơi hiểm.
- Điên à ! – Nó sừng sộ nạt ngang.
- Thế mẫu người trong mộng của mày ra sao ? Kể tao nghe ! – Tôi liếm môi hỏi.
- Để tao xem nào ! – Rồi nó lim dim mơ màng.
- Chắc Y ù quá, phải hông ? – Tôi cà khịa.
- Bố đạp mày chết giờ, thích giỡn à ? – Nó sửng cồ, làm tôi cũng mất vía.
15 phút đầu giờ hôm nay là giờ đọc báo, em Vy lên đọc mấy mẩu truyện ngắn rồi chêm vào vài cái chuyện cười mà tôi đưa em nó lúc tối qua, cả lớp chỉ có hơn nửa phía trên là lắng nghe, còn bọn tôi ngồi dưới vẫn cứ tầm xàm bá láp tán chuyện.
- Mà sao tao thấy mày giựt em Vy của thằng C mà nó đâu có thảm như thằng T ? – Thằng L lại tiếp chuyện.
- Tao giựt hồi nó, em Vy tự tán tao mà ! – Tôi gân cổ cãi.
- Mày thì có quái gì mà để gái nó tự tán ? – Thằng L trề môi.
- Tao là thánh mà, gái nào chả thích ! – Tôi vênh mũi.
- Thánh…bài à ? – Nó đem vụ hồi Tết ra chơi tôi.
- À được, tí bố kêu lên làm Toán cho biết ! – Tôi đâm quạu.
- Thách mày đấy, tao chả sợ ! – Nó hất hàm nói.
Nghe nó thách thế tôi cũng hơi uý kị, dù gì nó cũng giữ chức lớp phó học tập, và học hành thì cũng ko kém tôi là bao chứ ko phải chỉ có danh hão, đua với nó chỉ tổ thiệt thân. Nghĩ thế nên tôi chuyển chủ đề, dù em Vy ở trên đang nhìn tôi mà trách yêu vì ko chú ý trong giờ đọc báo.
- Mà sao bữa nay K mập đi đâu ấy nhỉ ? – Tôi thắc mắc.
- Chẳng biết, nghe nói là họp phổ biến vụ gì cho học kì 2 ấy ! – Thằng L lắc đầu.
- Chắc là tin thay đổi nhân sự, và sẽ có một đại mĩ nhân sắp được chuyển vào lớp mình ! – Tôi vung tay chém gió.
- Mĩ nhân cỡ nào ? Cỡ em Vy ko ? – Thằng L liếm môi.
- Chắc…hơn ! – Tôi vừa đáp vừa lấm lét nhìn xem em Vy có bất thần đi xuống ko.
- Chà, vậy cỡ Trúc Mai ko ? – L đội trưởng hí hửng.
- Chắc…hơn ! – Tôi đáp mà nghe như hơi lành lạnh.
- Thôi rồi, thế là hoa hậu vào rồi, mĩ nhân mà hơn cả em Mai nữa thì tao chịu, ko tưởng tượng ra nổi ! – Nó tặc lưỡi bó tay.
- Mày chảy ke rồi kìa, chùi đi ! – Rồi tôi phá lên cười sằng sặc.
- Thằng đểu dìm hàng tao à ! – Nó sừng sộ.
- 2 người kia giữ trật tự một chút được ko ? Cán sự lớp gì kì vậy ? – Em Vy phía trên lớp gấp tờ báo lại nạt ngang, và nhìn tôi với tia nhìn đầy nộ hoả.
- …..xin lỗi ! – Thằng L xuôi xị.
- Ừ…ừ…biết rồi ! – Tôi lí nhí đáp
- Tại mày cả đấy ! – Tôi làu bàu trách thằng L.
- Ơ thằng này, mày cũng bày chuyện ra chứ đâu ! – Nó gân cổ cãi.
- Ai bảo…mày hóng chuyện của tao chi ! – Tôi cố cãi cùn.
- Con lạy thánh, ko cãi với thánh nữa, tự làm tự chịu ! – Thằng L rụt cổ.
Tôi ngán ngẩm thở dài, lại chọc giận em Vy nữa rồi, thể nào tí nữa cũng bị sạc cho 1 trận nên thân, có khi bị bơ luôn cả tuần ấy chứ. Tí nữa ra về phải tranh thủ mà tới làm bộ sầu bi mà xin lỗi em ấy thôi.
Nhưng sự đời tréo ngoe, tôi chẳng bao giờ có cơ hội để xin lỗi em Vy về vụ này nữa, khi nãy tôi độc mồm độc miệng bố láo về chuyện thay đổi nhân sự, hoá ra lại thành thật.
K mập bước vô lớp, tay cầm mấy tờ thông báo, nó nói em Vy tạm ngừng đọc báo để cho nó phổ biến vài nội dung sinh hoạt cho học kỳ 2, nhưng trước đó nó lại ái ngại nhìn tôi đầy…luyến tiếc. Tôi chả hiểu mô tê gì, tai nọ xọ tai kia nghe chữ được chữ mất , nhưng ngay sau đó tôi choàng tỉnh cứ như bị thiên khiển từ thượng giới giáng xuống khi nghe được câu thông báo cuối cùng của lớp trưởng K mập :
- Và kể từ học kỳ 2 năm nay, bạn N sẽ được chuyển sang lớp 10A2 học, ko còn là thành viên của lớp 10A1 nữa !
Chương 10
Cả lớp hết thảy ngạc nhiên, K mập lắc đầu ái ngại, tôi thất thần chẳng nói được câu nào, em Vy đứng chôn chân tại chỗ, và Tiểu Mai lạnh lùng không tỏ thái độ gì.
- Sao thế ? Nó làm gì à ? – Thằng L lên tiếng đầu tiên.
- Chẳng biết, tao nhận được thông báo từ phòng hành chính vậy thôi ! – K mập thở dài.
- Hay là có nhầm lẫn…gì đó ? – Em Vy tay cầm tờ báo run run.
- Xem đi ! – K mập chìa tờ thông báo ra cho Vy xem.
Tôi lẳng lặng bước lên giật tờ thông báo từ tay thằng K.
“ Vì một số lí do nhất định, bắt đầu từ học kỳ 2 năm học 2005, em **N sẽ được thuyên chuyển sang lớp 10A2, quyết định có hiệu lực ngay từ buổi học đầu năm . “
- Lí do nhất định là lí do gì ? – Tôi hỏi nóng nảy.
- Tao cũng ko biết ! – K mập nhún vai.
- Rồi xong, 10A1 từ nay mất đi thánh N ! – Thằng D ôm mặt than.
- Dẹp mày đi, nói xàm ! – Thằng T sầm mặt.
- Xem kĩ lại phải 10A1 ko ? – Nhỏ H thắc mắc.
- Đúng tên đúng lớp rồi mà ! – Thằng C đứng kế bên tôi xem tờ giấy.
Sự việc đến quá bất ngờ, tôi chẳng nói được gì ngoài câu hỏi theo đúng thủ tục.
- Vậy…bây giờ tao phải qua A2 học liền à ? – Tôi nhìn K mập, như thể mong đợi nó bảo rằng kết thúc bữa học này rồi mai qua cũng được.
- Không, giờ mày lên phòng hành chính, cô chủ nhiệm 10A2 sẽ dẫn mày vào lớp sau ! – K mập rầu rĩ nói.
- Ừm… ! – Tôi đáp thẫn thờ, muốn ở lại học bữa cuối chia tay cũng ko được.
Rồi tôi về chỗ trong ánh mắt ái ngại của tụi bạn cùng lớp, lẳng lặng xếp sách vở rồi xách cặp lên.
- Đi đây ! – Tôi nhìn K mập, coi đó như là cái chào tạm biệt cho cả lớp.
- Ừ…. ! – Nó vỗ vai tôi cảm thông.
Đi ngang qua chỗ em Vy đang thất thần đứng yên, tôi chỉ gật đầu chào em nó mà ko nói được lời nào, và Tiểu Mai thì vẫn mang vẻ lạnh lùng cố hữu nhìn tôi ko biểu lộ gì.
Tôi lò dò lên phòng hành chính, cảm giác đoạn hành lang từ lớp đến phòng hôm nay sao mà xa quá thể, mọi khi tôi cùng em Vy vẫn lên đó nộp sổ đầu bài, thi nhau đấu láo với bọn thằng K thằng D lúc nhận lịch xếp trực nhật, vậy mà kể từ nay điều đó sẽ trở nên xa vời quá thể, đơn giản vì tôi đã không còn là thành viên của 10A1 nữa. Lần đầu tiên từ nhỏ đến giờ tôi biết thế nào là cảm giác bất lực khi chính bản thân bị chuyển đi mà tôi lại ko thể làm được gì, vì lệnh trời khó cãi, mệnh trường ban xuống khó ngăn.
- À, em là T.N đúng ko ? – Cô chủ nhiệm 10A2 hỏi khi thấy tôi bước vào.
- Dạ… ! – Tôi ôm mặt rầu rĩ, hi vọng cô sẽ mủi lòng thương mà cho tôi về lại lớp cũ.
- Ừ, vậy em theo cô vào lớp ! – Cô gật đầu bảo.
Cô chủ nhiệm 10A2 là cô Nhi dạy Toán, là chị ruột của cô Hiền dạy Anh ngữ. chủ nhiệm 10A1 cũ của tôi, hầu như học sinh trong trường đều biết điều này, vì nhìn bên ngoài cả 2 người khá là giống nhau.
- Em có anh trai là T.P đúng ko ? – Cô Nhi hỏi tôi.
- Dạ, đúng cô ! – Tôi xác nhận, ngạc nhiên vì sao cô lại biết ông anh quý hoá của tôi.
- Ừ, cô đang dạy Toán cho 12A2 của lớp T.P ! – Cô giải thích.
- Dạ… ! – Tôi hiểu ra, vì bề ngoài 2 anh em tôi cũng khá giống nhau, chí ít là ai nhìn vào cũng biết 2 thằng là anh em.
- Vậy chắc em cũng học giỏi Toán như anh T.P lắm nhỉ ? – Cô Nhi tò mò hỏi tôi.
- Dạ…cũng bình thường ! – Tôi muốn hét lên rằng tôi rất ngu Toán, vậy nên đừng chuyển tôi sang A2.
Bên kia phòng họp, cô Hiền cũng bước ra và nhìn thấy chúng tôi.
- Ủa ? Chị Nhi ? Có chuyện gì vậy ? – Cô Hiền ngạc nhiên khi thấy chị mình đang…dẫn độ tôi.
- À, cô lên phòng hành chính nhận thông báo đi, sáng nay chị cũng vừa nhận được là T.N sẽ chuyển sang lớp chị ! – Cô Nhi cười đáp.
- Vậy à ? Mà lí do gì vậy ? – Cô Hiền thắc mắc.
- Là gia đình của em N xin thầy hiệu trưởng được chuyển sang 10A2 ! – Cô Nhi nói mà tôi nghe như muốn bật ngược ra đằng sau.
- Ơ…em…gia đình em đâu có xin chuyển đi đâu cô ! – Tôi lắp bắp nói, chắc chắn nhà tôi chẳng bao giờ xin chuyển tôi sang A2....