Admin nhận làm wap blog game, truyện, forum, wap upload... giá rẻ với nhiều loại mã nguồn như wordpress, johncms, wblib, phpbb, filelist xtgem... Đặc biệt có wap trắc nghiệm vui chơi xong share lên fb cực hay. Click để xem chi tiết giá và demo. Thanks...
TIPS: Truy cập nhanh wapsite với tên miền ngắn gọn Thuan9xpro.CF

↓↓ Ngày hôm qua đã từng - My Daisy full

Đăng bởi: Thuan9xpro
Lượt Xem: 49782


Nó chưa chạy xe về nhà vội, còn sớm chưa tới giờ quán đóng cửa nên ghé qua một tí. Giờ quán hết nhận khách nhưng khách có sẵn thì vẫn còn khá đông. Ông Kha thì đang ngồi nhịp nhịp đùi nói chuyện với chị Tiên. Chẳng biết hai ông bà tình cảm tiến triển tới đâu rồi mà dạo này thấy chị Tiên qua quán suốt. Ông Kha khác nó ở chỗ ổng là quản lý chính nên cũng không có nhiều thời gi­an để rời khỏi quán nếu không quá cần thiết cho để gặp nhau thì chị Tiên phải chịu khó qua quán thường xuyên. Còn với những mối quan hệ của nó ví dụ là em hay nhỏ Hân thì không cần thiết cho lắm vì dù gì nó cũng không bị buộc phải ở quán nhiều, hết ca làm thì về, hôm nào nghỉ thì xin, ông Kha cần thì ổng sẽ kêu qua.

- Về sớm mậy?

- Ờ thì hết phim về sớm. Chị qua lâu chưa?

- Chị mới qua. Ủa em đi với con Hân hả?

- Dạ.

- Hèn gì chị kiếm nó đi chơi mà hổng thấy. Thì ra em bắt cóc nó hả hi­hi

- Em bị bắt thì có. Đi mua đồ tùm lum mệt muốn chết.

- Cái thằng! Đ.M được đi chung với người đẹp sướng thấy bà. Tau như mày là tau đi tới bến luôn…

- …

Nó im ru không thèm trả lời lại ông Kha. Đơn giản thôi, thằng chả phun chữ mà quên rằng đang ngồi kế chị Tiên. Nó là người ngoài thôi mà đã cảm nhận được sát khí đằng đằng của chị Tiên liếc nhìn ổng nói chi là người trong cuộc.

- Chị xử ổng từ từ ha. Em lấy nước uống cái.

- Ế! Từ từ mày…

Nó đi vô trong quầy pha chế xin một ly caffe mang ra chỗ ông Kha ngồi chơi. Công nhận nghe ổng năn nỉ giải thích với chị Tiên đã con mắt thiệt, càng coi càng mắc cười ông anh mình, bên ngoài hùng hổ ăn nói như hét ra lửa mà giờ mất hết hình tượng. Đang khoái chí xem phim nịnh thần của ông Kha thì nhỏ Hân gọi điện thoại cho nó.

- Nghe nè!

- A..n…h…Uhm M đang làm gì đó?

Nó thề là nghe loáng thoáng từ anh…hay tại quán nhạc hơi to nên nó nghe lầm.

- Đang uống caffe

- Sao chưa về nhà nửa hả?

- Ừ còn sớm ghé quán chơi chút về.

- Quán anh Kha hả?

- Ừ.

- Tưởng giờ này chạy đi uống caffe nửa. Mà tối rồi uống caffe chi cho khó ngủ. Mai hổng đi học sao?

- Ờ! Quen rồi không sao đâu. Sao Hân không ngủ đi ở đó nói M. Đi cả ngày trời…

- Biết lo nửa ha. Mệt thì mệt mà ngủ hổng được.

- Sao vậy?

- Nay gặp lại người đó đó.

- Người đó nào?

- Là người hồi nảy coi phim gặp đó.

- Ờ!

- Bạn trai cũ của Hân đó. Thấy sao?

- Uhm M không biết.

- Không biết ha không quan tâm.

- Ừ! Không quan tâm.

- …

- Đang buồn hả?

- Uhm…không phải. Tại tự nhiên nghỉ lại chuyện cũ thấy bực mình một chút. Thêm một người gì…vô tâm nửa…

- Hả? Ai vô tâm. Bạn trai cũ Hân hả?

- ….

- …

Nó cũng im lặng không biết nói gì với nhỏ bây giờ. Gặp lại người xưa…mấy ai ngăn được suy nghĩ khác trong lòng. Bề ngoài nhỏ lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ, cứng rắn vậy chứ cũng trong lòng chắc còn buồn lắm. Nó chưa bao giờ biết rõ ràng chuyện vì sao nhỏ Hân chia tay bạn trai, nhỏ chỉ toàn tâm sự với nó không đầu không đuôi và nó chỉ im lặng lắng nghe chứ chưa bao giờ hỏi rõ.

- Nhỏ đi chung với ảnh…là bạn gái mới đó.

- Ừ!

- Nhỏ cũng là bạn Hân.

- Ờ!

- M có muốn biết lí do sao Hân chia tay ảnh không?

- Tiện thì nói. Còn thấy nói ra làm mình buồn hơn thì thôi…không sao đâu.

- Có buồn đâu. Buồn với lo vụ khác kia.

- Vụ nào nửa.

- Vụ hôm nay nè. Cho xin lỗi nha. Hồi nảy tại Hân sĩ diện nên lỡ làm vậy đó.

- Làm vậy là làm sao?

- Bộ hổng hiểu thiệt hả?

- Ờ không…

- Hi­hi hổng hiểu là hổng để ý chuyện đó nửa đúng hông.

- Ờ…đương nhiên không rồi. Hehe…

- Vậy ngủ đi…cái người gì…

- Người sao?

- Thôi hổng nói nửa. Hân ngủ trước đây.

- Ờ ờ.

Nó cười nhẹ rồi cúp máy. Ừ thì ngốc chứ cũng đâu đến nổi không hiểu gì đâu. Hiểu thì đã sao, lại càng làm cho nhỏ Hân thêm suy nghĩ nửa mà thôi, cá tính của nhỏ là vậy, không thể để nhỏ cảm thấy xấu hổ vì nhỏ đã mượn nó để che mắt người cũ. Không biết sắp tới sẽ xảy ra những chuyện gì nửa đây, bắt đầu cảm thấy sắp vướng vào một chút rắc rối mà nó cũng chưa nghĩ ra được là gì rồi đó. Khách đã về gần hết, tụi phục vụ rục rịch dọn dẹp chuẩn bị đóng cửa, nó cũng đứng dậy phụ một tay. Đến khi người khách cuối cùng về hết nó mới chào ông Kha chị Tiên về phòng. Đi cả ngày mệt lắm rồi…nay ngủ sớm hơn thường ngày một tí vậy. Sắp đến tết cổ truyền, nó vẫn nghe tụi bạn trong lớp bàn tán như vậy, không biết còn bao nhiêu ngày nửa. Trước mặt vẫn bộn bề việc học hành, thuyết trình, tài liệu và cả các kỳ thi cuối môn sắp cận kề…ngày nào cũng rong ruổi với những mối quan hệ rắc rối này không biết có vượt qua hết được mấy môn học không đây…

Đọc và Down­load truyện FULL tại TRUYEN368.com

Chương 146: Q.2 - Chương 31
Mọi chuyện vẫn không có vẻ gì rắc rối đến với nó vì hai ba ngày nay nó cũng học, làm bình thường. Chị của nó từ hôm anh Phong được cho phép trở lại SG thì cũng không dành hết thời gi­an hành xác nó nửa với lại hôm kia có than thở nhức đầu việc gì đó, chắc là lại bận công việc riêng đây mà. Nó nhét cuốn tài liệu vào tay nhỏ bạn giữ dùm rồi gỡ luôn một cúc áo cho đỡ ngột ngạt, vừa kết thúc xong buổi thuyết trình của tất cả các nhóm trong lớp. Nóng và mệt thiếu điều muốn tìm một cái hồ nước nhảy ào vào cho sảng khoái, cả buổi chui rúc trong góc để điều chỉnh âm thanh, hình ảnh, mi­cro, điện đóm…cho cả buổi thuyết trình, giờ mới được tự do nên dẹp hết mấy cái hình ảnh sinh viên áo đóng thùng lịch sự từ đầu giờ. Trong lớp hơn 100 con người này, ban đầu có phân công theo nhóm nhưng do khả năng, tinh thần trách nhiệm…dần dần mọi việc về kỹ thuật, âm thanh, hình ảnh mỗi buổi học cũng như máy móc, trang thiết bị phục vụ việc học mỗi buổi đều do nó phụ thầy cô lo lắng, mỗi buổi thuyết trình hay trình chiếu thì nó lại yên vị trong góc với máy móc. Thi thoảng cũng có lớp trưởng hay một hai thằng nào đó thay thế vị trí nó nhưng đa số đều do nó phụ trách. Chẳng phải siêng hay giỏi gi­ang gì đâu mà tại phần đó cũng là sở thích, nếu phụ trách lo vụ kỹ thuật thì không phải ngồi dưới đối mặt với những câu hỏi, những trang tài liệu dày đặc, chiếm được cảm tình của giáo viên và nhất là ở cái góc đầy dây điện, máy móc thiết bị đó nó sẽ luôn được im lặng một mình, không phải tranh luận, không phải nói nhiều, không phải quan tâm mình phải thân với ai, phải gia nhập nhóm nào…

- Làm gì cái mặt khó chịu dữ vậy?

Nhỏ Hân từ đâu bất thình lình xuất hiện kế bên đưa cho nó ly trà sữa hình như nhỏ mới mua ở cái tiệm trà sữa nhỏ nằm góc đường gần chỗ nó học. Căn-​tin cũng vắng người, chỉ có nó, nhỏ bạn và một hai đứa khác nán lại chỗ học để tránh cái nắng nóng của buổi trưa SG, sau giờ học là giờ nghỉ trưa nên nhỏ Hân vào đây cũng không có gì làm ồn ào cả. Nhưng hơi lạ là không hiểu vì sao nhỏ lại vào được đây vì nơi nó học có công an canh gác nghiêm ngặt theo kiểu trừ khi là sinh viên, công an, người có công vụ, quân đội…thì sẽ không ai được quyền đến gần kể cả đậu đầu xe gần cổng cũng không được.

- Ủa sao vô đây được?

- Sao nghỉ học rồi hổng chịu về. Ở đây chi vậy? Chờ ngoài cổng cả buổi hổng thấy nên vô kiếm nè.

- Ờ ngồi chút về. Nắng quá làm biếng.

- Con trai mà cũng sợ nắng nửa hả?

- Ờ…làm biếng thiệt.

- Tối ngày làm biếng. Có về nhà mà cũng làm biếng rồi mai mốt làm ăn gì được.

- Ờ ờ mà qua kiếm chi vậy?

- Mai mốt có gì gọi M qua. Đừng vô trường nửa?

- Xí bộ quen Hân xấu lắm hả mà tối ngày đòi giấu.

- Nghĩ sao cũng được. M không muốn mọi việc giữa học và bạn bè bên ngoài lẩn lộn vào nhau vậy thôi.

- Xí. Hổng cho thì thôi mai mốt hổng thèm qua nửa

- Ờ!

- Người gì kỳ cục.

Nhỏ chu miệng ra vẻ khó chịu, thôi kệ nhỏ nó cũng đang mệt vì nắng nóng chẳng thèm đôi co nhiều với nhỏ làm gì cho mõi miệng. Hút một hơi trà sữa cho đã khát nó đứng dậy kéo tay nhỏ Hân.

- Thôi về. Tới sắp tới giờ lớp ca chiều nó học rồi.

- Từ từ. Mới vô chưa nói được gì mà

- Có gì ra quán ăn nói luôn. Đói bụng rồi.

- Cũng được.

Nó dẫn nhỏ Hân xuống bãi lấy xe ở gần cổng ra vào. Nhỏ tươi cười chào anh công an đang ôm súng ngồi trong phòng gác, nó im lặng dẫn xe ra ngoài mặc cho nhỏ Hân đang đứng nói chuyện với anh công an. Nhận ra nó đang định đề máy xe chạy đi trước nhỏ Hân vội nói với theo.

- Nè từ từ chờ Hân với. Người ta hổng có xe đó!

- Hả? Vậy hồi nảy qua đây bằng cái gì?

- Đi taxi.

- Vậy nhanh lên, nắng quá nè!

Nhỏ vội quay lại chào anh công an rồi tiến lại ngồi lên phía sau nó.

- Hổng có nón hả?

- Ờ đi có một mình hai nón chi mất công.

- Thì cũng phải để sẵn 1 cái nón trên xe đề rủi có chở ai nửa chứ.

- Khỏi cần. Không có đi chung với ai đâu mà chở.

- Người gì kỳ cục. Vậy Hân là cái gì?

- Hân là bạn đột xuất không tính. Giờ qua quán ăn có chút xíu à không sao đâu. Ngồi im đi.

- Bị công an bắt ráng chịu.

Không thèm đôi co với nhỏ nửa nó cho xe chạy ào qua quán ăn quen thuộc của nó những lúc nó đi chung với bạn. Quán này khá nhiều món tự chọn, sạch sẽ lịch sự, nếu đi một mình thì nó sẽ không qua quán này ăn thay vào đó sẽ chui vào tiệm cơm bụi bình dân hơn. Ăn trưa xong, người dần phục hồi năng lượng nên đầu óc cũng nhẹ nhõm thoải mái hơn, nó chở nhỏ Hân qua một quán caffe cóc khá mát mẻ để ngồi tránh nóng chứ giờ nhỏ cứ theo nó thế này làm sao mà về phòng ngủ hay đi chơi game chờ tới giờ đi làm được. Gọi caffe xong nó ngả người ra cái ghế bố thưởng thức cái bóng mát rượi của mấy cây bàng trước quán.

- Sao nay tính làm gì mà qua tận lớp kiếm M vậy? Hỏi nảy giờ hổng nói.

- Bộ có chuyện mới được qua kiếm M hả?

- Không phải. Mà nhìn cái mặt là biết có chuyện rồi.

- Xí nay thông minh quá ha.

- Rồi sao có nói không?

- Từ từ người ta nói. Làm gì dữ vậy.

Rõ ràng sắp có chuyện muốn nhờ hay ép nó làm đây nè. Nhìn cái thái độ là biết rồi. Nó im lặng nhấp một ngụm caffe đá mát lạnh đưa ánh mắt nhìn ra đường, từng dòng xe hối hả lao nhanh đi nhưng cũng muốn trốn tránh cái nắng nóng của trưa SG.

- Tối nay…cho Hân mượn M một ngày nha

Muốn té ghế với nhỏ luôn vậy. Làm một câu bất ngờ còn hơn cái xe tải lao ầm trên đường kia nửa.

- Là là sao hổng hiểu?

- Thì mượn M đi với Hân một đêm.

- Nay bày đặt mượn nửa. Mọi khi vẫn đi chung bình thường mà. Nay tính mua gì nửa, bửa mới mua cả đống đồ rồi mà.

- Tài lanh nửa. Ai nói đi mua đồ....

↑↑Bình luận bằng facebook

↑↑Bài Viết Nên Xem


The Soda Pop