- Chậc cán bộ nhà mình bữa nào cũng đi xe khác nhau...đại gia quá
Chẳng để ý nó đi ra cổng tìm Hân. Ko mất nhiều thời gian, nhỏ nổi bật hoàn toàn trong đám đông sinh viên ngoài cổng. Bửa nay mặc cái áo hoa đỏ vàng tùm lum, cái quần xanh dương ôm sát người...y như cây bông giữa đám người toàn áo trắng...ko nổi cũng lạ. Đưa xe đến gần nhỏ cười tươi
- Đi ăn trưa nha..chưa ăn phải hok
- Ờ chưa ăn
- Vậy đi ăn rùi hả về
- Cũng dc
Nhỏ lêo lên sau xe nó, quay lại tươi cười với mấy đứa đang đứng tụm năm tụm ba bàn tán. Phong cách hoàn toàn khác em của nó...gặp em của nó thì cái mặt đã nghinh lên trời hổng thèm để ý tới ai, đằng này còn quay lại tươi cười nửa chứ, lịch sự ghê...Chạy nhanh khỏi mấy con mắt tò mò...nó chở nhỏ Hân vào 1 quán trà sữa gần đó...tuy nghe nói hổng ngon bằng nhưng dc cái gần..thôi kệ vào tránh nóng cũng ok.
- Ăn gì uống gì
- Ờ ờ bò bit-tet với trà sữa..
- Hihi kiwi nha hok phải kiki à ^^
Quê thiệt...lại bị chọc...bởi vậy nó hận đứa nào đặt tên cho cún là kiki >.. Gọi món xong nó lại nằm dài ra hưởng thụ máy lạnh.
- Bó tay..lần nào đi trà sữa cũng nằm dài..vô duyên hết sức
- Ờ
- Nè qua giờ có nói chuyện với nhỏ Thy chưa
- Ờ có nói
- Ổn chứ..
- Ừ ừ cũng ổn
- Rùi sao
- Sao là sao
- Hòa lại chưa
- Ờ..thì có cãi nhau đâu mà hòa..
- Là sao
- Uhm..thui..hỏi Thy á
- Xì...có gì mà ngại...Hân là bạn mà
- Ờ..tại ít nói
- Uhm...thì thui hok ép nói...người gì...lạnh thấy sợ
- Ờ
- Nói chiện tối ngày ờ ờ thấy ghét
- Ờ
- Mệt nha..
- Ờ
Chắc quê nó..nhỏ hổng thèm nói gì...ngồi lôi điện thoại ra nghịch...Dc một tí thì phục vụ mang đồ ăn với trà sữa ra...nhỏ lôi nó dậy
- Ăn kìa..nằm chút Hân ăn hết à
- Ờ từ từ
Nó ngồi dậy cặm cụi ăn..đói mún rả họng...ăn xong mới có sức mà nói chứ chị 2. Nó im lặng ăn...còn nhỏ thì ăn từ từ, tay chống cằm nhìn nó. Dc chút nhỏ tự nhiên trút bớt phần ăn bên dĩa nhỏ cho nó...ngẩng mặt lên ngạc nhiên thì nhỏ trừng mắt
- Ăn đi nhìn gì..tại ăn hổng hết bỏ uổng
Ko nói gì nó cắm đầu ăn tiếp, ăn xong ngồi hút trà sữa hồn nhiên...còn nhỏ Hân thì vẫn im lặng quan sát nó...hơi mất tự nhiên nhưng kệ, vụ bị ngta quan sát thế này quen rồi, trong lớp nó cũng hay bị mấy đứa nhìn như người ngoài hành tinh chứ gì. Đang ngồi gục gục thì em gọi
- Anh đang làm gì đó
- Ờ mới ăn trưa xong
- Hihi nhớ em hok
- Ờ
- Hỏi nhớ hok mà ờ
- Ờ
- Nửa...ghét nha...anh ăn gì dzạ
- Ờ ăn bò bit-tet
- Hihi sang quá ha
- Ờ tại thèm
- Hihi vậy mai em làm món đó đem qua cho anh ăn hen
- Biết làm hok
- Hok
- Sax rùi sao làm
- Ngốc...chút em tập làm
- Dc hok đó
- Xí coi thường ngta hoài...mấy bửa đồ ăn đem qua cho anh toàn em làm chứ bộ
- Ai biết dc em mua ở đâu rùi sao
- Hok dám...nấu mệt lắm đó
- Ờ..rùi bửa nay hổng qua quán hả
- Uhm..hok qua đâu..còn đau
- Đau gì..hay đi khám đi
- Hihi biết quan tâm ngta hồi nào vậy nè
- Ờ
- Ghét ghê...giỡn đó em ở nhà tập làm bit-tet cho anh ăn
- Ờ
- Mệt ghê nc với anh chán mún chết..tối ngày ờ ờ
Haha bửa nay 2 người ý kiến ý cò về vụ ờ ờ của nó rồi...
- Ờ
- Đáng ghét...
Em cup máy. Có gì đó thay đổi trong cách nói chuyện của em với nó. Chẳng còn lạnh lùng trống không nửa, đã có em em anh anh, đã có những lời nhõng nhẽo, đã có những tiếng cười khúc khích chen vào lời nói...Em có của nó thực sự đang vui...niềm vui của em cũng làm nó cảm thấy hạnh phúc...đơn giản ai mà ko hạnh phúc khi biết người mình yêu đang vui vì mình . Tự nhủ lòng sẽ ko bao giờ làm em phải khóc vì nó nửa.
- Nói chuyện với ai mà toàn cụt ngũn vậy
Tiếng nhỏ Hân chen vào dòng suy nghĩ của nó.
- Ờ...Thy
- Vậy sao
Nhỏ Hân im lặng nhìn bâng quơ ra cửa kính. Dòng xe cộ vẫn qua lại ồn ào dưới cái nắng nao người của SG...Dc một lúc lâu..nhỏ Hân đòi về...nó tính tiền xong đi theo nhỏ xuống lấy xe về, đưa nó qua quán nhỏ chạy xe đi chẳng chào nó một câu...Công việc của nó vẫn diễn ra bình thường....chẳng có gì đặc biệt diễn ra trong ngày nửa ngoài những cuộc điện thoại vu vơ của em...với lý do nhớ nó...chẳng còn để ý tới việc nhớ hộp kem nửa rùi.
Đọc và Download truyện FULL tại TRUYEN368.com
Chương 71: Q.1 - Chương 71
Sáng dậy đánh răng rửa mặt xong nhưng vẫn cảm thấy lười..vậy là nằm nghịch điện thoại tí rồi ngủ luôn lúc nào ko hay,đang nằm nướng thì tự nhiên có cảm giác như bị ma đè...hix hix đêm qua ngủ ngon lắm mà, đâu có gây tội ác với ai đâu mà con ma nữ nào nỡ lòng đè nó vậy trời....Chưa kịp mở mắt ra con ma đó đã cưỡng hôn nó...thôi rồi...còn con ma nào khác ngoài em của nó chứ. Chẳng cần mở mắt ra, nó vòng tay ôm lấy eo em luồn tay vào trong xoa vòng eo mát lạnh...Rời nó ra em dịu dàng
- Dậy đi người..lười thấy sợ luôn
- Ừ tối thức khuya
- Thức làm gì
- Coi phim
- Đó...kiu ngủ sớm mà hổng nghe
- Bửa nay dc nghĩ sáng mà
- Uh..anh dậy đi
- Ko...còn muốn ngủ..đánh thức anh nửa đi
Nó nhắm mắt lại mĩm cười. Em khẽ cốc vào đầu nó 1 cái
- Đáng ghét!
Sau đó em nhẹ nhàng đặt môi em lên môi nó, luồn lưỡi vào trong cuốn lấy nó...Nụ hôn ngọt ngào ấy đến giờ nó vẫn cảm thấy thèm khát...còn gì hạnh phúc hơn khi mỗi sớm mai thức dậy dc người mình yêu đánh thức bằng 1 nụ hôn ngọt ngào. Còn niềm vui nào hơn mỗi khi mở mắt ra...là gương mặt người mình yêu mĩm cười chào buổi sáng. ..Em đang ngồi hẳn lên người hôn nó...Nụ hôn chẳng biết bao giờ ngừng dc nếu ko có tiêng chuông điện thoại của em vang lên. Rời nó ra cầm điện thoại lên coi...em bấm tắt luôn rồi cuối xuống nhìn nó
- Dậy dc chưa đồ hư hỏng
- Chưa
- Hư lắm...dắt xe em vô nhà đi. Tính mở cửa hoài hả
- Ừ quên...ủa sao vào nhà dc hay vậy
- Nè..hihi
Em đưa cái chia khóa lên lắc lắc trước mặt nó
- Lấy đâu ra dzậy
- Em làm đó
- Hồi nào
- Hihi từ lúc anh bị thương ở tay đó
Á à...tự tung tự tác...dám tự đi làm chìa khóa nhà nó từ lẩu từ lâu rồi mà hổng xin phép nó...ngang đến vậy là cùng...phải phạt mới dc. Nó mĩm cười đứng dậy đi ra dắt xe em vào rùi đóng cửa lại...ngồi xuống cạnh em nó làm mặt nghiêm
- Tự nhiên nhỉ...dám lén làm chìa khóa nhà ngta
- Xí...hok vậy sao vô nhà dc
- Làm như nhà mình ấy
- Kệ em...rùi sao..mún gì
Em nghinh cái mặt lên thách thức...ờ thì muốn gì..dám thách thức nó à...Đè em xuống cù lét em...em lặn lộn uốn éo hét khe khẽ
- Trời ơi...đồ vũ phu...hihi đồ xàm sỡ...
Có lỗi mà còn dám nói xấu nó..đã vậy hôn cho bỏ ghét...nó thừa lúc em ko để ý khóa môi em ngay lập tức....chẳng còn chống cự nửa, em đưa tay ôm lấy cổ nó kéo người nó xuống...lại một nụ hôn dường như chẳng dứt dc nửa...Rời em ra nó thầm thì
- Sao rùi...sao hổng chống cự nửa
- Hix chơi kỳ...tự nhiên hôn...ai chống dc
- Hôm qua đau..giờ còn hok
- Uhm...còn chút chút
- Mà..đau gì vậy..
Em đỏ mặt...đấm nhẹ vô ngực nó
- Đồ ngốc...quậy ngta cả đêm rùi giờ hỏi đau gì nửa hả..lân đầu tiên của em đó...bít chưa
Nó thở phì 1 cái..tự trách mình vô tâm quá...thì ra...Ôm em vào lòng nó khe khẽ
- Uhm..bít rồi...anh xin lỗi
- Đồ vô tâm...ghét anh lắm
- Ừ
Nó mĩm cười vuốt dọc theo lưng em...Nằm với nhau cũng khá lâu hình như nhớ ra gì đó em đẩy nó ra chạy lại mở cốp xe lấy ra 1 cái hộp trắng.
- Anh đó làm em quên mất tiêu...dậy đi...em làm bit-tet cho anh ăn nè
- Ủa..tưởng nói chơi
- Chơi hùi nào...qua học làm tới khuya luôn đó
- Tội chưa..vậy giờ biết làm rùi hả
- Uhm...anh lấy dao nỉa trong cốp xe ra rửa sạch đi. Em làm gần xong hết rùi..giờ làm chín thịt, chiên khoai tây là ăn dc rùi.
- Ừ
Nó đừng dậy lấy đồ em mang theo ra rửa rồi dọn sẵn trên bàn...Em đang mãi mê chiên khoai tây...Đi lại vòng tay ôm em từ phía sau...khẽ giật mình nhưng rồi em cũng ngoan ngoãn trong vòng tay nó, khẽ ngửa đầu ra sau hôn lên môi nó em thầm thì
- Hi làm gì dzạ
- Hỗ trợ tinh thần cho bà bếp
- Hứ..dám kiu em bằng bà hả...Thui anh đem dĩa lại cho em rùi ngồi yên đi...xong rùi nè
Buông em ra nó quay lưng đi...nhưng em vẫn cố kéo nó lại hôn 1 cái rùi mới cho nó đi lấy dĩa.Đem dĩa lại cho em xong nó ngồi xuống bật laptop lên kiếm phim coi...phim em down bổ sung khá nhiều nên còn mấy phim chưa coi. Để dĩa bit-tết xuống trước mặt nó em cười dịu dàng...
- Nè...cho tên ham ăn này ăn đã lun...em lấy tương cho anh chờ tí
Nó lặng người nhìn đĩa bít-tết trước mặt, đẹp và trông ngon hơn bất cứ món bit-tết ở quán ăn nào nó từng dc thưởng thức và cócho mãi mãi về sau cũng ko nơi nào làm dc món này ngon và đẹp bằng bit-tết của em làm. Đem chén tương ớt và tương cà lại em ngồi vào lòng nó
- Rùi để em cắt cho anh ăn...anh chỉ dc ngồi im ôm em thui đó
- Ừ
Nó vòng tay ôm em từ phía sau...lưng dựa vào tường. Em cắt một miếng thịt nhỏ chấm tương đưa vào miệng nó...mắt em xoe tròn
- Sao..ngon hok anh
- Hình như thiếu thiếu gì đó – nó nhai nhai chép chép miệng rồi làm vẻ mặt suy nghĩ
- Sao...thiểu gì hả anh
Em ngây thơ quay mặt lại vẻ mặt lo lắng...Chẳng kịp cho em quay đi...nó hôn lên môi em, lưỡi nó luôn vào miệng em, thoáng 1 chút bất ngờ..em cũng đáp lại nó cuồng nhiệt...Cốc nhẹ lên đầu nó em cười
- Đồ hư hỏng...khờ khờ vậy mà...ranh lắm nha...nè ăn tiếp nguội hết đó...
Em lại cắt thịt cho nó ăn. Bit-tết em làm có đầy đủ hết, nước sốt, khoai tây, carot, cà chua, salad nửa, 3 miếng thịt to đùng..2 đứa ăn có khi chưa hết nửa. Căn phòng của nó giờ đầy ắp yêu thương, em ngồi gọn trong lòng cắt bit-tết cho cả 2 đứa ăn, tay nó ôm chặt em vừa xem phim vừa thưởng thức món ăn của người yêu dành hết tấm lòng để làm. Chẳng có sơn hào hải vị nào ngon bằng những món ăn của người mình yêu chế biến...
- Anh nè
- Sao em
- Đừng buông em ra nha anh...dù cho có chuyện gì xảy ra...hứa với em đừng bao giờ quay lưng với em...dc ko anh...ôm chặt em....ôm thật chặt vào
- Ừ
Nó mĩm cười...một nụ cười của hạnh phúc. Nếu đó là một giấc mơ...thì cuộc sống đã ban tặng nó giấc mơ quá ngọt ngào...Xin cảm ơn cuộc sống...cảm ơn em..người yêu của anh. Giải quyết xong phần thịt em làm...no căng bụng. Nóng quá...nó cỡi luôn cái áo ra ở trần khoe ba sườn cho mát...Dẹp đĩa xong em ngồi xuống cạnh bắt nó nhắm mắt lại...Đủ thứ trò bí ẩn...đành nhắm mặt lại cho đến khi em cho mở mắt mới thôi. Vửa mở mắt ra..suýt đứng tim...em chỉ còn mặc mỗi chiếc quần cụt còn phía trên hoàn toàn ko mảnh vải che thân...nó ngây người ra nhìn...cốc nhẹ vào đầu nó em cười
- Đồ hư hỏng...làm gì nhìn ngta dzữ vậy...coi phim đi...