XtGem Forum catalog
Admin nhận làm wap blog game, truyện, forum, wap upload... giá rẻ với nhiều loại mã nguồn như wordpress, johncms, wblib, phpbb, filelist xtgem... Đặc biệt có wap trắc nghiệm vui chơi xong share lên fb cực hay. Click để xem chi tiết giá và demo. Thanks...
TIPS: Truy cập nhanh wapsite với tên miền ngắn gọn Thuan9xpro.CF

↓↓ Tổng hợp truyện creepypasta phần 5

Đăng bởi: Thuan9xpro
Lượt Xem: 6430




Nguồn:VNS


Câu chuyện thứ 42:
Phineas & Ferb: Cái chết của Phineas



Mọi thứ bắt đầu vào một mùa hè bình thường như mọi mùa hè khác. Tôi vẫn thức dậy rất trễ, khoảng trưa hay chiều gì ấy, mò mẫm ra khỏi giường rồi lục tủ lạnh. Sau đó lại đi phí thời gian làm chuyện không đâu. Tôi vớ cục cưng rì mốt playstation 3 của mình rồi mở Netflix trên ti vi lên để xem “That 70s show”. Ngay lúc đó, em gái tôi chạy vào phòng rồi đòi chơi với tôi. Ừ thì cũng được, không việc gì phải xoắn. Tôi gật đầu rồi bắt đầu đi tìm một vài cuốn phim mà hai chị em tôi có thể xem chung với nhau được. Dĩ nhiên là em gái tôi đã rất vui.

Mất một khoảng thời gian khá lâu, tôi mới có thể mò ra bộ “Phineas and Ferb” trong cái đống phim giải trí dành cho con nít mà tôi không ngại coi. Hai chị em tôi đã xem chung sê ri này một vài lần rồi. Phải công nhận là rất hay, chưa kể đến việc nó chỉ là phim trẻ con thôi đấy!

Tôi bấm chọn vào mục “Phineas and Ferb”, và lập tức nó chạy tập đầu. Hai chị em coi chung với nhau cho đến tập sáu, rồi con bé ngủ gục luôn bên cạnh tôi. Tôi bế em gái mình vào phòng nó để khỏi quấy rầy con bé trong lúc nó đang ngủ. Sau đó, tôi trở lại phòng mình, vớ ngay con PS3 để bấm tập khác xem tiếp. Nói thiệt là tôi bắt đầu thích phim này rồi.

Sau khi tập tôi đang xem đã kết thúc, tôi trở lại phần menu để chọn ra một tập khác mà tôi muốn xem. Và vô tình thay, tôi nhìn thấy có một thứ rất lạ ở cuối danh sách. Nó là một kí hiệu rất kì quặc với dấu chấm hỏi ở đằng sau, kiểu như là “#?” ấy. Bình thường thì kế bên mỗi tập phim đều có số tập, tiêu đề và độ dài của phim. Nhưng kế bên dấu “#?” hoàn toàn trống trơn. Tò mò quá rồi, tôi quyết định bấm vào đó xem thử. Việc ấy đã khiến tôi phải hối hận suốt cuộc đời mình.

Phim bắt đầu với giai điệu mở đầu quen thuộc, không có gì lạ lắm. Tuy nhiên, chất lượng phim thì quá sức tệ, cứ như là hàng mì ăn liền ấy. Nhưng vào cảnh đầu của phim thì nhạc tắt hẳn. Bình thường là phải có tiếng ghi-ta với nhịp điệu vui tươi chứ? Lần này thì im lặng đến đáng sợ. Camera chiếu cảnh bầu trời quay xuống tới cảnh Phineas and Ferb đang ngồi dưới gốc cây, như hai anh em chúng vẫn thường làm trong một số tập khác. Tuy nhiên, vẻ mặt tươi tắn, hoặc ít ra là nhàn nhạ của hai anh em không hề có ở đó. Gương mặt của Ferb thì lại nham hiểm đến mức đáng sợ (nó khiến tôi đứng tim. Tôi không tài nào nhìn vào nó lâu thêm được chút nào nữa), còn mặt Phineas thì đầy đau đớn đến cực độ.

Cả hai cứ ngồi yên như vậy khoảng một phút rưỡi hay sao ấy, rồi camera từ từ phóng to vào mặt Phineas. Gương mặt cậu ấy oằn oại trong đau đớn, rồi lại trở về bình thường ngay. Nước mắt thì chảy dài trên má cậu bé tóc cam ấy, rồi Phineas khuỵu xuống, khóc sướt mướt. Âm thanh của phim là một sự pha trộn của tiếng động bình thường và tiếng rè rè đến mức chói tai. Tiếng khóc của Phineas… hoàn toàn không giống như nó bước ra từ một bộ phim hoạt hình dành cho con nít chút nào hết. Nó thật ảm đạm và thê lương, cứ như là một chuyện kinh khủng thực sự đã xảy ra ấy. Tiếng gào thét của Phineas mỗi lúc một lớn hơn, cho đến mức mà tôi không chịu được nữa. Tôi vớ cái rì mốt và vặn nhỏ âm thanh lại.

Tôi tiếp tục xem phim, dù trong thâm tâm thì lại muốn tránh xa nó ra càng sớm càng tốt. Giống như là một vụ tai nạn xe hơi ấy; bạn không tài nào rời mắt khỏi hiện trường được. Camera quay sang mặt Ferb, và tôi nhìn rõ mồn một gương mặt cậu ấy. Mắt cậu ấy nhìn chăm chăm về phía màn hình một cách độc địa, cứ như là chúng đang THÂM NHẬP vào não bộ tôi vậy! Kinh khủng thật. Tôi cảm thấy cứ như mình đang bị theo dõi ấy. Bụng tôi sôi sùng sục, cứ như đang thúc giục tôi nôn hết ra nhà. Gương mặt kinh hãi ấy… nó chỉ tốn một phút để được khắc sâu vào tâm trí tôi… mãi mãi. Từ đó trở đi, tôi không tài nào lấy nó ra được khỏi đầu óc mình.

Camera chiếu cận cảnh gương mặt của hai anh em với nhau, cứu thoát tôi khỏi cái nhìn độc địa của Ferb. Phineas bắt đầu gào lên, “TẠI SAO HẢ!??”, và cậu ấy dùng tay nện liên hồi xuống mặt đất. Ferb vẫn ngồi đó, im lặng, mỉm cười một cách độc ác. Gương mặt cậu ấy ngày càng trở nên khủng khiếp hơn trước. Đột nhiên, camera rè một phát, rồi trở lại với cảnh Phineas treo tòn ten trên một sợi dây thòng lọng. Ngay khi cảnh đó xuất hiện, một tiếng rít chói tai vang lên. Đôi mắt của Phineas vẫn còn đang nửa nhắm nửa mở, và chúng đỏ ngầu như máu ấy. Sợi dây thừng kết liễu sinh mạng Phineas đu qua đu lại trong không khí. Ferb vẫn ngồi ở chỗ cũ… hoàn toàn bất động. Cậu ta bắt đầu cười phá lên, nhưng tiếng cười ấy không phát ra âm thanh. Tôi chỉ nghe được một tiếng rít đầy nham hiểm và tàn bạo vang lên trên ti vi. Ngay sau đó, ti vi chuyển sang màu đen, và tôi vẫn còn nghe thấy giọng cười của Ferb biến mất dần vào màu đen vô tận ấy.

Tập phim kinh hoàng ấy kết thúc.

Tôi đíu hiểu được mình vừa xem phải cái mẹ gì. Tôi run lên vì sợ, và nước mắt bắt đầu rơi ra. Tôi lao vào phòng mẹ và định cho mẹ xem những gì mình vừa thấy, nhưng khi tôi bấm nút “replay” thì không có gì xảy ra. Lúc đầu tôi cứ tưởng là nó đang tải phim để xem, nhưng cuối cùng màn hình lại quay trở lại phần menu. Tôi bỏ ra mười phút để cố gắng làm cho nó chạy, nhưng dĩ nhiên là bất thành. Mẹ tôi trở nên mất bình tĩnh; bà mắng cho tôi một trận vì ăn nói vớ vẩn, sau đó bỏ ra ngoài. Tôi cố gắng tìm lại cái tập phim kinh hoàng ấy vào ngày hôm sau, nhưng khi tìm lại, kí hiệu “#?” dường như đã biến mất.

Đã bốn tuần trôi qua rồi, và tôi luôn gặp những cơn ác mộng kinh hoàng kể từ lúc ấy trở đi. Tôi bắt đầu nghe thấy những giọng nói kì lạ văng vẳng bên tai, và nhìn thấy vô số ảo giác. Tôi đã đi gặp một vài nhà tư vấn tâm lý và bác sĩ tâm thần. Họ chỉ bảo rằng tôi bị stress, nhưng dĩ nhiên là tôi không tin. Làm sao mà tin được? Tôi biết mình bị gì, và tôi biết mọi chuyện đều bắt nguồn từ tập phim kinh hoàng ấy. Tôi không biết tại sao nó lại ở đó ngay từ đầu, và cũng không biết tại sao mình lại là người duy nhất xem được nó. Nhưng… nó đã khiến tôi bị một phen thừa sống thiếu chết rồi. Tôi sẽ không bao giờ quên được gương mặt tàn bạo của Ferb, chừng nào tôi vẫn còn sống.

Nếu như bạn có vô tình gặp phải một tập phim bí ẩn như vậy, lời khuyên chân thành nhất của tôi là… BƠ MẸ NÓ ĐI!!! Hãy làm như vậy vì lợi ích và an toàn của riêng bạn, tôi cầu xin các bạn đấy. Tuy nhiên, nếu bạn đã thấy chết mà còn làm liều rồi, xin hãy liên hệ với tôi, rồi chúng ta sẽ cùng chia sẻ với nhau.

Nguồn: VNS


Câu chuyện thứ 43:
Đừng quay lại nhìn



Đừng quay lại nhìn!Bạn đã bao giờ lo lắng hay chưa? Đó là một cảm giác rất đáng sợ. Tôi luôn luôn ngoái lại đằng sau nhìn mỗi khi đọc xong một câu chuyện hay một bộ phim kinh dị. Tôi đã nghĩ rằng làm như vậy sẽ an toàn và đỡ sợ hãi hơn, cho đến khi tôi xem bộ phim kinh dị cuối cùng của đời mình.

Tên tôi là Roger, và tôi vừa mới nhặt được một cái băng đĩa cũ. Trên chiếc băng này chỉ có duy nhất một dòng chữ màu đỏ:

"Don’t Look Behind You!"

Tôi quá sợ hãi để bật nó lên xem, thậm chí lúc đầu tôi còn không dám mang cái băng đó về nhà, nhưng cuối cùng tôi vẫn mang về. Tôi nhận ra… đây là sai lầm lớn nhất trong đời mình. Sau khi tôi nhét cái băng vào đầu VCR, màn hình hiện lên dòng chữ đỏ giống như trên cái băng, rồi nó tối đen.

Một căn phòng màu trắng và trống rỗng hiện ra trong khoảng 10 phút, rồi đột nhiên một cô gái xuất hiện. Tôi giật mình nhảy lại đằng sau, nhưng sau đó tôi đã ngồi ngay ngắn trở lại xem tiếp. Màn hình chuyển đến đôi mắt của cô gái bí ẩn đó. Cầu mắt của cô ta màu đen, trông như bị đốt cháy vậy. Cô gái có làn da xám ngắt, nhợt nhạt, cùng tròng mắt trắng dã. Lông mày của cô ta giương lên đầy giận dữ.

Sau đó, màn hình đột nhiên nhấp nháy đổi màu, trong khoảng 5 phút, mỗi lần màn hình đổi màu, máu của cô gái ứa ra càng lúc càng nhiều, cho đến khi màn hình dừng lại. Rồi cô ta bắt đầu khóc… sau đó cô ta cười, một nụ cười điên dại đến thích thú. Camera quay cận cảnh cô ta, rồi cô ta nhìn thẳng vảo tôi! Bỗng cô ta rút ra một con dao và nở một nụ cười ác ý, tàn bạo. Đưa con dao lại gần cổ của mình, cô ta cứa từng vết rất mạnh lên cổ, trên miệng vẫn là nụ cười của ác ma… Rồi cô gái chết trên một vũng máu lớn… Căn phòng màu trắng nhuốm đỏ…

Quá hoảng sợ, tôi lao đến tắt TV và cố đi ngủ sớm. Nhưng tôi không thể nào chợp mắt được sau những gì mình đã xem.

Ngày hôm sau, những việc đáng sợ đã xảy ra. Đồ vật trên tường, giá sách, tủ đựng đồ đều tự nhiên rơi xuống, nhưng đó không phải là tất cả. Khi tôi đang dùng máy vi tính, đột nhiên máy tính phát ra âm thanh báo lỗi, màn hình hiển thị màu xanh, thay vì dòng báo lỗi thông thường, nó hiện lên dòng chữ:

“Xem cái băng đi Roger!”, “Xem ngay lập tức!”. Sau đó máy tính của tôi tắt phụt. Tôi sợ muốn chết. Bông nhiên tôi nghe thấy có giọng nói vang lên: “Anonymous!” , sau đó là tiếng giục giã đáng sợ : “Xem cái băng đi Roger, KHÔNG TA SẼ GIẾT NGƯƠI!!!”.

Tôi cố gọi cảnh sát nhưng đường dây điện thoại đã bị ai đó ngắt. Tôi thực sự phát hoảng. Tôi quyết định xem lại cái băng chết tiệt đó, một lần nữa. Màn hình tiếp tục chiếu đoạn phim tôi xem dở trước đó. Một đứa trẻ xuất hiện, nói thì thầm “Đừng quay lại nhìn…” “….Đừng quay lại nhìn…!” “Đừng quay lại…”. Tôi quá sợ hãi để chuyển động, thậm chí là thở, tôi cũng không dám. Tôi từ từ, chậm rãi xoay mình lại, và –

Myuhahhhhhhhhhjjjjjjjjjjj

Xin chào mọi người, tôi là Troy, tên Roger thật là ngu ngốc khi ngoái lại nhìn, nên tôi quyết định sẽ hoàn thành nốt câu chuyện này. Nếu bạn có vô tình nhặt được cuộn băng này, hãy xem nó. Ồ, còn một điều nữa. Cho dù bạn có làm gì. Đừng quay lại nhìn!

Nguồn: Voz


Câu chuyện thứ 44:
Tài khoản Facebook không xác định



Bạn biết Facebookchứ? Hẳn là biết rồi. Bạn đã từng gặp phải tài khoản "Không xác định" trên Face? Nó để lại một cái status "Không xác định" ngay trên tường của bạn. Phải biết rằng, những điều bạn sắp nghe đây... thực sự đáng sợ.

Khi tôi đang lướt mạng, xem mấy video hài của mấy người thất bại trong nhiệm vụ đơn giản, tôi nhận được một e-mail: ""Không xác định" muốn thêm bạn trên Facebook".Tôi chỉ đơn giản nghĩ nó là một trò đùa, hoặc là một chương trình tự động nào đó, nhưng tôi vẫn cứ đồng ý thêm bạn. Tôi bèn đi kiểm tra trang Face của nó. Rõ ràng, nó chỉ mới tham gia Face 20 giây trước. Nó cũng đã thêm một vài hình ảnh chỉ với màu đen và trắng cũng với mô tả "Không xác định" ngay bên dưới.

Tôi hơi khó chịu, nó muốn gì ở tôi chứ?

Tại sao nó tham gia Facebook chỉ để thêm bạn với tôi.

Sau đó, tôi nhận được một tin nhắn cá nhân từ "Không xác định":

Trích:
1234H5678E9012L3456P7890
Rùng mình, tôi đóng tin nhắn và quay trở lại trang của "Không xác định" để kiểm tra thông tin xác nhận - trống trơn. Ngoại trừ sinh nhật của nó, đó là ngày hôm nay. "Không xác định" đang hiển thị offline trên Facebook, nhưng liền sau đó, khung chat Facebook xuất hiện và "Không xác định" đang cố gắng nói chuyện với tôi. Nó nói:
Trích:
9i87g65n4o32r10e
. Tôi nghĩ rằng đó chỉ đơn giản là một thằng nhãi đang cố trêu tôi, nên tôi chặn nó....

↑↑Bình luận bằng facebook

↑↑Bài Viết Nên Xem