Thắng cái kít trước nhà (bố thắng mới thay có khác, dính như nam châm) thì thấy em vũ đoàn đang lui cui lau chỗ để xe. Thấy em, ẻm ngước lên cười tươi hỏi: 
- Ẻm vũ đoàn: Anh ! Mới làm về đó hả?
- Em: Uhm.. mới cày kiếm gạo nuôi thân về.
- Ẻm vũ đoàn: Hihi…Mệt không? Chờ xíu em lau nốt chỗ này rồi anh dắt xe vào nghen !
- Em: Ngồi chờ ngoan có thưởng không?
- Ẻm vũ đoàn: Có lun, thưởng cho cái "roi" vào mông, hông phụ em thì thôi chớ..hứ !
Ngồi nhìn ẻm lau nhà mà thiếu điều em suýt xỉu mấy lần vì mất máu…Ẻm hôm nay mặc 1 cái quần short siêu ngắn, áo 2 dây màu xanh nhạt và không có…cái mà các thím đang nghĩ đấy @_@ Cố gắng rút máu ở 1 số chỗ không cần thiết trở về tim, trấn tĩnh lại tinh thần em hỏi tiếp:
- Em: Hôm nay em không đi diễn sao?
- Ẻm vũ đoàn: Dạ hông, hôm nay chân em bị đau, không nhảy được. Chắc mấy ngày nữa mới lành..hic.. (Nói rồi ẻm xoè chân ra cho em coi, thấy trên đầu gối bầm 1 cục cũng khá bự)
- Em: Sao mà bị như vậy hử?
- Ẻm vũ đoàn: Dạ hôm qua trời mưa em bị té xe…
- Em: Anh tưởng thấy tờ 50 chục nhảy xuống lượm !
- Ẻm vũ đoàn: Hông có mà, anh trêu em đóng cửa nhốt anh luôn bây giờ…hic…(Nhìn sơ qua thì em vũ đoàn đi xe Atila đời đầu, loại này thì trời mưa mà thắng trước thì vồ ếch là đúng rồi.)
- Em: Vậy còn bị chỗ nào nữa không? (Anh xoa cho)
- Ẻm vũ đoàn: Dạ hông, nhiu đây là đủ chết rùi…
- Em: Vậy là cố tình cho anh đứng nãy giờ để đau chân giống em phải không?
- Ẻm vũ đoàn: Cho anh đứng gãy chân luôn…Em lau xong rồi đấy, anh vào nhà đi…hứ !
Đi lên lầu thay đồ, rửa mặt, tiện thể xách ca nước ra tưới cây. Đang tính tưới thì em thấy trên lan can cạnh cái cây có tờ giấy note màu vàng vàng kèm theo dòng chữ "EM TƯỚI RỒI", cùng cái icon cười lè lưỡi ra. Thử xem lại cái cây thì thấy lá đang còn ướt và đất cũng ẩm. Em Tr thì chưa về, mà cái mặt cười này thì chắc chắn là của mấy em y tá bên kia rồi…
Liếc qua phòng mấy ẻm thì thấy đóng cửa, trước phòng phơi 1 đống đồ y tá đang còn nhỏ nước. Ah ! Tính dùng vải thưa che mắt thánh và nguỵ trang kiểu…Nhật đây mà? ! Thôi kệ, điều tra sau…
Bật máy vào Voz, thấy đêm qua các thím ủng hộ em "đưa và…đẩy tình cảm lên tầm cao mới" nhiều quá. Đầu đuôi đêm qua, em xin tường thuật lại khúc giữa như thế này…
Sau khi em review lúc 11h xong thì em Tr gọi em qua phòng ẻm nhờ giúp treo + khiêng 1 số đồ nặng cho ẻm (Do hôm bữa sửa nhà phải khiêng ra). Hai đứa vật lộn…với đống đồ đến khoảng 12h hơn thì tạm xong, đợi mai lau nhà là ở được. Dọn xong thì em Tr ngồi gọt xoài cho em ăn (của em vũ đoàn cho lúc chiều). 
Mồ hôi nhẽ nhãi nên ăn xong em về phòng tắm, định tắm xong sẽ online với các thím tiếp. Chuẩn bị mở máy thì em Tr ôm gối qua ngủ, cầm theo bộ bài nữa. Ái dà ! Tính gài vụ gì đây !
Ra là rủ em chơi đánh bài ghi điểm ăn kem (Nghe xong xìu hết luôn, theo em tưởng tượng là phải đánh bài cởi nút hay chí ít cũng là đánh bài ăn hun…). Thôi thì cũng chiều ý em nó và cũng giết thời gian.
Đánh tiến lên 51 điểm, thắng 1 ván 3đ, chuyện nhỏ ! Tưởng gặp gà nên thua mấy ván đầu em vẫn bình tâm như vại, ngồi cười khinh khỉnh (theo kiểu kèo trên), luôn mồm bảo chấp em thế này, thế kia…Đến khi thua cách biệt 25đ thì mới biệt gặp…thánh bài !!! (Lúc nãy mà chơi cởi nút thật thì chắc bây giờ em giống thím David của Michelangelo rồi @_@)
Thế là mất toi 1 chầu kem cho em Tr nữa, xăng mới lên giá hôm kia, lương thì không biết đời kiếp nào mới tăng…Cũng ráng vớt vát thêm vài câu để giữ sĩ diện với ẻm. Ngó đồng hồ thì cũng đã gần 2h, sáng mai còn phải lên công ty sớm nữa nên em quyết định đi ngủ cùng…lúc với em Tr.
Thường ngày thì em chỉ mặc quần đùi ở trần nằm phơi "hàng" ngủ thôi, nhưng do hôm qua trời mưa nên gần sáng em bò dậy kiếm cái áo thun mặc cho đỡ lạnh. Bỗng em Tr thều thào: 
- Ẻm Tr: Anh lạnh hả?
- Em: 1 chút.
- Ẻm Tr: Em xin lỗi đã chiếm mất cái giường của anh, nếu anh lạnh thì lên đây nằm chung cũng được… (anh lên ngay đây )
- Em: Mẹ dặn anh không được nghe lời dụ dỗ đường mật…
- Ẻm Tr: Xíiiiia ! Ai thèm dụ anh, thấy anh lạnh nên bảo lên nằm thôi.
- Em: Con gái bây giờ ghê thật…
- Em Tr: Anh kia, đang nghĩ bây bạ gì đó hả?
- Em: Công anh gìn giữ đã bao năm nay…
- Ẻm Tr: Anh chết cóng luôn đi !!!
Nói xong, em Tr trùm mến kín mít, im như tờ luôn. Chắc giận và quê vì bị em chọc. Thế là em lại trở về ôm cái…nền nhà thân thương của mình cho đến sáng
7h đồng hồ báo thức kêu inh ỏi…tắt đi, 5 phút sau nó lại kêu…tắt tiếp, 5 phút sau nó lại kêu, tắt tiếp, tắt tiếp…(Em luôn hẹn đồng hồ trong điện thoại nửa tiếng trước giờ muốn dậy, 5 phút kêu 1 lần, vì tính em hay ngủ nướng). 
Dậy thì thấy em Tr đã về từ lúc nào rồi, nghĩ lại chuyện tối qua em lại tủm tỉm cười. Đúng là ngốc nhất quả đất mà!
update 15h00′ 24/04/2012…
- Đầu tuần công việc cũng tương đối nhiều, nhưng nhớ cá?c thím nên tranh thủ vào VOZ 1 chút.
Các thím thông cảm, em đi làm từ sáng đến chiều, công việc cũng đòi hỏi tập trung và hay đi ra ngoài nên không online thường xuyên với các thím được. 
Về các ẻm, do đi làm nên em chỉ có thể tiếp xúc phần nhiều vào khoảng chiều tối, sau khi đi làm về (Các thím đọc chắc cũng rõ)
Do đây là tường thuật theo đúng những gì đang diễn ra nên em cũng cố gắng dành thời gian để tìm hiểu và tạo cơ hội tiếp xúc với các ẻm nhiều hơn. 
Tất cả đều vì muốn kể lại cho các thím cách cư xử, diễn biến tâm lý (các ẻm và em) và những tình huống xảy ra một cách chân thực nhất. Mong các thím ít gạch đá, tội nghiệp em !
update 11h45′ 24/04/2012…
- Chiều đi làm về, cảm thấy người hơi uể oải nên em chạy qua bên phòng Gym. Đẩy đẩy, hất hất nhiệt tình… nói chung vì sức khoẻ là "chính", còn ngó mấy em teen da trắng, chân dài, eo thon, mặc quần short chun, áo ba lỗ nằm dài lên quả bóng tập (Fitness Ball) ưỡn lưng, uốn éo là "mười".
Tập xong cũng gần 7h, em tranh thủ tắm rửa tại phòng tập luôn rồi chạy đi ăn. Sực nhớ hôm nay là ngày trả tiền nhà cho bà chủ. Nên trên đường về ghé ngang VCB Nguyễn Văn Cừ rút ít tiền + mua ít trái cây rồi chạy qua nhà bà chủ.
(Trước đây có 1 số thím thắc mắc, tại sao em Tr có thể qua phòng em ngủ mấy ngày mà bà chủ không có ý kiến gì… Lý do là vì bả chủ không ở chung nhà với tụi em. Bả có 2 căn, cách nhau khoảng gần 1km, căn em đang ở là mới mua, sửa lại cho thuê. Thi thoảng bả chỉ đi qua trông nhà 1 chút rồi về, chứ không ngủ lại. Tiêu chí đầu tiên khi lựa chọn nhà để thuê của em là không ở chung với chủ, để tránh sự bất tiện trong vấn đề sinh hoạt và thoải mái về giờ giấc.)
Lâu lâu em vẫn ngồi nói chuyện với bà chủ, tuổi thì cũng gần bằng mẹ em, bả ly dị chồng, 1 mình nuôi 2 đứa con, thằng lớn thì năm nay 22, con em gái thì 19. Thằng anh thì suốt ngày ăn chơi, đàn đúm, nhậu nhẹt nên mỗi lần gặp em bả toàn tâm sự và kể tội nó, em nghe miết mà cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán và an ủi bả. 
Được cái con em gái cũng chịu học và phụ mẹ, mỗi tội là thuộc dạng "lacoste xuất khẩu" nên lúc nào cũng thấy ở nhà, hỏi thì chưa có bạn trai bao giờ (Em nghĩ đây là con đường tắt cho thím nào muốn có nhà ở mà không tốn tiền!!!). 
Nghe bả than thở 1 hồi cũng ngán nên em kiếm cớ chuồn. Nhưng đúng lúc chuẩn bị về thì em nghe được 1 tin vô cùng nóng sốt, lòng em chợt nao nao, da thịt cồn cào…
Chuyện là cách đây 2 hôm, em vũ đoàn có qua xin bà chủ cho ở thêm 1 người nữa. Ban đầu thì bả không chịu, do chỉ cho thuê 1 người / 1 phòng, nhưng vì ẻm năn nỉ quá + phòng ẻm rộng, giá thuê khá cao và nhà cũng còn dư nhiều chỗ để xe nên cuối cùng bả đồng ý. 
Vậy là thứ 7 tuần này 1 em chung nhóm với ẻm vũ đoàn sẽ dọn tới…
update 13h30′ 26/04/2012…
Xin lỗi các thím từ hôm qua đến giờ em hơi bận nên không vào voz để tường thuật tiếp đư�te x�c…Tranh thủ giờ nghỉ trưa update 1 chút kẻo các thím mong…
Do hai hôm nay em tập trung hết thời gian vào cái hợp đồng với đối tác hôm trước để cố gắng hoàn thành việc ký kết trước lễ 30/4 - 1/5 (Vì nếu ký thành công thì thời gian hoàn thành dự án cũng không nhiều, nên sớm ngày nào hay ngày đó.)
Đến chiều hôm qua thì tất cả mọi việc cũng đã xong xuôi (Nhẹ cả người ! không thì cũng chẳng còn tâm trí đâu mà lễ..với lạy..gì nữa).
Tối mấy anh em trong công ty kéo nhau đi nhậu ăn mừng. Sếp lớn sếp bé, kinh doanh lẫn kỹ thuật, trai gái đủ cả. Lâu lâu công ty em mới có 1 bữa đông vui và đầy đủ như thế này. Được cái mấy anh em rất hoà đồng, nhiệt tình và hết mình. Công thêm có mấy ông rất bựa làm trò nên không khí lúc nào cũng vui vẻ và có chuyện để cười.
Nhằm để cho cuộc vui được vui hơn, một trong những luật bất thành văn của anh em trong công ty là không dẫn "gấu", không dẫn vợ, mẹ vợ thì lại càng không… Sẽ được ưu tiên giảm 50% chi phí ăn nhậu nếu dắt theo em gái, em vợ, em kết nghĩa, em nuôi (rồi "thịt")… Tối qua có mấy ẻm nằm trong danh sách trên nên không khí đã "nóng" lại càng "sốt". Tinh thần "vì gái quên…anh em", "anh em sống chết có nhau, cục muối chia đôi, cục đường lủm hết" được phát huy ở mức tối đa…
Về tửu lượng thì em cũng không đến nỗi tệ, mọi người thế nào thì mình cũng ráng theo thế đấy, lần nào uống xong cũng có thể tự chạy về nhà an toàn. 
Nhưng tối qua một phần vui vì công việc đã hoàn thành tốt + một phần toàn thua trong mấy trò chơi do mấy ông bợm bày đầu (Đổ xí ngầu, đếm số, kể tên các con vật đi bằng 2, 4 chân…) nên kết quả là đến khoảng 1h sáng em say không biết trời trăng mây gió gì nữa. Cũng may là hồi tối đi chung với thằng em cùng công ty nên lúc say có nó chở về…
- Sáng giật mình dậy theo thói quen…đầu đau như búa bổ…tính ngủ tiếp nhưng nhìn đồng hồ cũng đã 8h nên ráng bò dậy để chuẩn bị đi làm…
Ngồi lơ mơ suy nghĩ: Không hiểu thế quái nào mà mình vào được nhà và vô được phòng ngủ ngon lành như thế này? Ngó xuống thì thấy mặc áo thun (tối qua mặc áo sơmi)? Quần thì còn nguyên nhưng dây thắt lưng thì không thấy đâu, ngó lên móc treo đồ thì thấy móc trên đó…
Không hiểu nghĩ gì em vội bật dậy mở cái tủ quần áo ra thì thấy cái áo sơmi đang treo gọn gàng ở trong đó. Mà tính em không đủ ngăn nắp đến như thế (Lúc say xỉn thì càng không).
- Lấy điện thoại nhắn tin ngay cho thằng K (thằng tối qua chở em về):"Hôm qua mày làm thế nào đưa anh vào nhà được hả?"
Sau đó đi đánh răng rửa mặt, được 1 lúc thì thằng K trả lời:
- "Em bấm chuông, có con bé ra mở cửa, chứ em làm gì có chìa khoá mà mở"
- "Con bé đó tên gì?"
- "Em biết đâu, thấy nó ra mở cửa thôi"
- "Thế mày khiêng anh lên phòng hả"?
- "Em tính dìu anh lên, nhưng thấy anh còn đi được và có con bé kia dìu nên về luôn, mà em nào dễ thương thế anh?"
- "Con b�ểu� ở cùng nhà"
- "Phải không đó cha nội, vậy chắc là đêm qua sướng lắm..hehehe.."
- "Sướng cái đầu nhà mày !!!"…
Mặc quần áo rồi chạy lên công ty. Trên đường đi, vừa chạy em vừa suy nghĩ mông lung: "Là em Tr hay em vũ đoàn?"…
update 3h00 27/04/2012…
- Do đêm qua uống nhiều nên đầu óc lơ mơ, cả buổi sáng ngồi ở công ty chẳng làm được gì ra hồn. Vẫn mải đuổi theo những suy nghĩ về chuyện tối qua. Cũng như các thím dự, em nghĩ người dìu em lên phòng và thay đồ cho em là em Tr, chỉ có Tr mới đủ sự thân thiết và lo cho em đến như thế. Em cảm nhận được tình cảm Tr dành cho em mỗi ngày một khác. Càng ngày càng đi sâu vào cuộc sống riêng của em…...