XtGem Forum catalog
Admin nhận làm wap blog game, truyện, forum, wap upload... giá rẻ với nhiều loại mã nguồn như wordpress, johncms, wblib, phpbb, filelist xtgem... Đặc biệt có wap trắc nghiệm vui chơi xong share lên fb cực hay. Click để xem chi tiết giá và demo. Thanks...
TIPS: Truy cập nhanh wapsite với tên miền ngắn gọn Thuan9xpro.CF

↓↓ Tổng hợp truyện creepypasta phần 2

Đăng bởi: Thuan9xpro
Lượt Xem: 6846


Cá nhân đầu tiên được đưa lên bàn mổ, ông ta không còn dây thanh quản nữa bởi vì nó đã bị đứt do kêu thét quá lâu. Ông ta chỉ còn có thể gật, và lắc đầu của mình, khi một bác sĩ gợi ý cho ông ta hít lại thứ khí gas kia, ông ta liền gật đầu liên tục tỏ vẻ đồng ý, thậm chí cả lời yêu cầu phẫu thuật mà không cần thuốc gây mê. Quá trình phẫu thuật diễn ra 6 giờ, quá ngưỡng chịu đựng mà một con người có thể trải qua... Một y tá, viết lại trải nghiệm kinh hoàng của mình: ông ta luôn cười với tôi, mỗi khi tôi liếc nhìn bắt gặp ánh mắt của ông ta, rất nhiều lần......

Khi cuộc phẫu thuật kết thúc, thay vì tiếp tục nằm im như ông ta đã làm trong suốt 6 tiếng qua, thì lại tiếp tục chống cự. Mãi khi một người đưa cây bút và mẩu giấy, thì điều ông ta muốn mới được làm rõ:

MỔ XẺ TÔI NỮA ĐI!!!

Cá thể thứ 2 thứ, với tình trạng tương tự, cũng trải qua cuộc phẫu thuật. Nhưng ông ta không chống cự, mà chỉ cười ngặt nghẽo liên tục, một giọng cười của một kẻ mất trí hoàn toàn. Những giây phút mà đươc xem như tỉnh táo của người này là khi ông ta được hít thở thứ khí gas khí nghiệm..... Khi các nhà nghiên cứu hỏi: họ cần thứ khí này làm gì ? Chỉ có một câu trả lời duy nhất :

Tôi phải luôn giữ mình tỉnh giấc....

Không khí hoảng loạn lan ra khắp trạm, không ai biết việc gì đang xảy ra. Và đúng lúc này, viên chỉ huy ra đội, ra lệnh nhốt tất cả 3 cá thể thí nghiệm và các nhà nghiên cứu chuẩn bị cho một cuộc phi tang.....

Nhưng ngay trước khi ông ta kịp ra lệnh, một y sĩ đã kịp tước khẩu súng ngắn, và bắn vào đầu ông ta ngay trước khi viên tướng này kịp bước ra khỏi căn phòng. Và với sự sợ hãi , ông chĩa khẩu súng vào cá thể duy nhất còn lại, cất tiếng hỏi:

MÀY LÀ THỨ GÌ ? Tao phải biết... !!!

Cá thể thứ 3 cười mỉm và trả lời:

Các người quên bọn ta dễ dàng thế ư?? Bọn ta cũng chính là các người, là sự điên cuồng luôn lẩn khuất, cầu xin sự giải thoát từng giây từ tận cùng tâm trí thú vật của các người ....

Bọn ta là thứ mà các ngươi luôn tìm cách trốn tránh trong mỗi giấc ngủ, là thứ mà các người làm cố dịu êm mỗi khi muốn tìm về sự bình yên của màn êm, thứ mà không bao giờ có.

Viên y sĩ sững người, và một lúc sau nổ súng giết chết cá thể nghiên cứu.....với một phát vào giữa ngực.

Những lời cuối cùng trước khi cá thể trút hơi thở cuối cùng:

Gần....tự do....rồi.


Câu chuyện thứ 13:
Lỗ khóa

Câu chuyện bắt đầu với một người đàn ông nghỉ chân tại một khách sạn. Sau khi nhận được chìa khóa phòng, tiếp tân bảo rằng trên đường tới phòng ông có một phòng bị khóa và không có bảng số được dùng làm kho chứa đồ. Tiếp tân cảnh báo ông không được đụng đến căn phòng đó.

Qua hôm sau, sự tò mò đã chiến thắng, người đàn ông tới căn phòng đó. Thấy cửa bị khóa, ông quyết định nhìn căn phòng qua lỗ khóa.Bên trong cũng chỉ là một căn phòng chứa đồ bình thường, nhưng ở góc phòng có một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp da trắng toát đang dựa đầu vào tường.

Ngày tiếp theo, ông lại nhìn vào lỗ khóa đó để ngắm người phụ nữ, nhưng lần này ông chỉ nhìn thấy một màu đỏ thẫm, ông nghĩ rằng có lẽ người phụ nữ biết ông dòm lén nên đã dùng bìa đỏ bịt lỗ khóa lại.Ngày trả phòng, người đàn ông đã thuật lại cho tiếp tân sự việc vừa rồi. Tiếp tân liền kể lại rằng có một người đàn ông đã sát hại vợ mình trong căn phòng đó, hồn ma của cô vẫn còn vấn vương tại căn phòng. Cô gái có bề ngoài vô cùng xinh đẹp ngoại trừ việc cô có một bên mắt đỏ thẫm....

Nguồn: Voz


Câu chuyện thứ 14:
Slender man

Slender Man là một nhân vật được dựng lên từ những tấm ảnh đó là một sinh vật có tay dài thòng lòng gầy nhom vói khuôn mặt chỉ có cái miệng không mắt và mũi, mặc một bộ comple màu đen đeo cà vạt (ma lịch sự). Nhiều câu chuyện được dựng lên xung quanh nó ảo ảo thật thật.
Nạn nhân của Slender man thường là những kẻ mất trí hoặc bị ảo giác, nó sẽ xâm vào tâm trí nạn nhân, tuy nhiên nếu là con nít thì nó lại tỏ ra thân thiện (ông Ba Bị), người lớn thì bị nó dẫn đắt và điều khiển, họ sẽ gặp ác mộng, sổ mũi ốm liệt. Và hấp dẫn nhất là nó sẽ dẫn người ta vào một khu rừng gần đó, nơi mà họ sẽ bị giết
Một số người đã cho rằng mình đã thấy Slender sau đây là câu chuyện của 1 người :

Càng ngày tôi càng mất ngủ, tôi thức hàng đêm, canh chừng cửa sổ với con dao trong tay, phòng khi thứ đó có thật.

Nó bắt đầu khoảng một hoặc hai tháng trước đây với bạn tôi (tôi đang sử dụng một tên khác vì lý do an toàn), Vic. Tôi đang lên mạng xem youtube thì Vic biểu tôi xem thử mấy cái video về Slender trên mạng. Tôi đồng ý nhưng thực sự thì tôi không xem mà đợi chừng vài tuần sau, lúc đang chán tôi đã lên mạng và search về nhân vật này. Nhưng tôi cũng chỉ coi đó là một tin đọc cho vui và bỏ ngoài hết mọi chuyện.

Một hôm Vic đến nhà tôi trong tâm trạng bất thường và anh ấy cho rằng gần đây anh hay có cảm giác bị người khác theo dõi. Tôi đã mời Vic đến ngủ tại nhà và anh nhận lời. Tối hôm đó tôi và Vic chơi games tới tận khuya khoảng 3h sáng chúng tôi mới đi ngủ. Sáng hôm sau tôi thức dậy nhưng không thấy Vic, tôi nghĩ rằng Vic đã dậy và kiếm gì đó để ăn. Tuy nhiên tôi xuống nhà tìm Vic nhưng không thấy. Tôi gọi cho Vic và nghe thấy tiếng điện thoại phát ra từ nhà tắm. Hoá ra Vic bị đau bụng và ngủ quên trong nhà tắm... không có gì quá bất thường xảy ra.

Hai tuần sau Vic cứ suốt ngày nói về Slender và Marble Hornets tôi nghĩ rằng anh ấy đang dần bị ám ảnh bởi nhân vật này. Tôi quyết định đến thăm Vic. Đến nơi thì không thấy Vic, chủ nhà nói rằng Vic đã chuyễn đến thành phố khác sống, ông ấy còn nói rằng gần đây Vic càng trở nên hoang tưởng, suốt ngày ở trong nhà như canh chừng cái gì đó. Tôi hỏi chủ nhà địa chỉ mới của Vic và xin ông ấy xem qua nhà Vic. Căn nhà khá lộn xộn và bẩn, tôi đến sau nhà và bỗng thấy một vòng tròn to thật to trên tường cùng dấu X ghi trên đó. Lúc đó tôi nghĩ đó chỉ là trò đùa của bọn trẻ ranh trong xóm. Tôi trả chìa khoá lại cho chủ nhà và về nhà.

Tối hôm đó là một đêm bão to. Tôi chợt thức vì nghe tiếng sấm ngoài trời, tôi quyết định xuống bếp uống nước thì nghe những tiếng động lạ phát ra, nghĩ rằng chắc là do con chó của mình nên tôi không kiểm tra. Xuống đến cầu thang tôi bỗng sững người, gáy lưng tôi rợn lạnh. Tôi có một cảm giác rất rõ ràng là ai đó đang theo dõi mình và dường như có một thứ gì đó rất cao đứng ngay sau tôi, tôi quay ngay lại nhưng không thấy gì cả. Tôi lặng lẽ trở về giường và ngủ.

Sáng hôm sau tôi đi tìm Vic, tôi đến địa chỉ mà chủ nhà cho tôi nhưng Vic không có tại đó. Tôi đã để lại lời nhắn yêu cầu Vic liện lạc với tôi sớm nhất có thể. Tôi rất lo cho Vic...............

Vê nhà, tôi chợt lạnh người khi thấy trên vỉa hè trước nhà tôi xuất hiện một hình tròn to đùng cùng dấu X, y như cái biều tượng tại nhà Vic. Tôi để rèm mở để bắt mấy lũ nhóc ranh nào vẽ lên vỉa hẻ nhà tôi. Tôi đang ăn trưa với một cái sandwich thì nhận được mail từ Vic trong đó ghi " Anh đang bị theo dõi". Tôi bất ngờ không biết liệu Vic có bị hoang tưởng quá không. Sau khi đọc tôi đã gọi cho Vic và hỏi Vic về việc này tuy nhiên Vic nói rằng anh không thể nói chuyện lâu, anh lập tức hỏi tôi có điều gì kì lạ xảy ra không. Tôi cho Vic biết về cái biểu tượng trước vỉa hè nhà mình. Anh bảo tôi hãy cẩn thận.Đêm đó tôi không thể ngủ được vì cứ có cảm giác ai đó đang theo dõi mình từ ngoài sân, có những lúc như tôi thấy một cái bóng đen to dài ngoài đấy. Đã 4 giờ sáng tôi vẫn cầm chắc con dao trong tay nhìn ra ngoài cửa sổ. Tôi phải tìm ra câu trả lời, có lẽ Vic có thể giúp tôi...

Và nếu bạn là một trong số người đã theo tôi, dừng ngay đi. Chuyện này đã đi quá giới hạn. Nhưng nếu bạn tiếp tục,tôi sẽ tìm thấy bạn và tôi sẽ gọi cảnh sát vì chuyện rình rập này

Nếu có ai biết bất cứ điều gì, xin vui lòng giúp đỡ tôi.

Nguồn: vnzoom

Câu chuyện số 15:
Câu chuyện ma quái ở một thành phố Nhật Bản


Teketeketeketeketeketeke...

Đó là âm thanh của thứ được coi là một trong những sinh vật huyền bí nhất của những thành phố, thị trấn sầm uất nhất trên đất nước mặt trời mọc. Teke Teke là tên của nó. Bất cứ một người Nhật nào cũng có thể khiến bạn sợ hãi khi kể cho bạn nghe những câu chuyện vô cùng kinh dị liên quan tới sinh vật có cái tên rất ngu ngốc này. Tôi có thể hiểu được sự đáng sợ và khủng khiếp của sinh vật này không kém bất cứ người dân bản địa nào bởi vì sự thật là tôi đã từng một lần đối mặt với nó.

Là kiểu người Mĩ điển hình với tính đa nghi bẩm sinh, tôi vốn không quan tâm nhiều lắm đến những câu chuyện cổ ma quái của Nhật Bản. Dù sao thì có vẻ mọi câu chuyện đều hướng tới một lời khuyên chung: Đừng ra ngoài một mình khi trời tối. Do đó, tôi tin rằng những câu chuyện ấy chi nhằm mục đích là giữ không cho trẻ em ra ngoài chơi vào ban đêm. Vì vậy nên mỗi khi có một câu chuyện được chứng mình là sai thì ngay lập tức người ta lại nghĩ ra một câu chuyện khác để làm ướt quần những đứa trẻ và khiến chúng sợ việc ra ngoài khi trời tối. Luôn có mấy câu chuyện kiểu như "Bà Ngoác Mồm" 0 hay chuyện vô lí về 50 bộ xương lúc nào cũng sẵn sàng bẻ đầu và uống máu của bạn như uống một hộp nước trái cây vậy. Thế nhưng những câu chuyện này lại luôn có những sơ hở rất dễ nhận biết, chẳng hạn như có tới 50 bộ xương mà tại sao lúc nào cũng chỉ có một bị người ta nhìn thấy, hay câu chuyện về Khẩu Liệt Nữ cũng vậy. Chuyện kể về một người phụ nữ xinh đẹp bị người chồng say xỉn dùng kéo cắt miệng nên ôm mối hận xuống suối vàng. Bây giờ nàng vẫn đi lang thang với một chiếc khăn bịt miệng, gặp ai nàng cũng hỏi "Ta có xinh đẹp không"; nếu bạn nói không, cô ta sẽ lôi ra một đôi kéo khổng lồ để cắt miệng của bạn; nếu bạn nói có, cô ta sẽ bỏ chiếc khăn ra và hỏi lại, lúc này chắc chắn bạn sẽ vô cùng hoảng sợ và câu trả lời của bạn sẽ quyết định việc cô ta sẽ làm với bạn sau đó. Nhưng câu chuyện lại không nói rằng chuyện gì sẽ xảy ra nếu bạn thấy cô ta mang một cây kéo to nên sợ hãi chạy mất, hoặc bạn có khẩu súng trong tay để bắn vào đầu cô ta ngay khi khi cô ta mở chiếc khăn ra.

Câu chuyện về Teke Teke cũng tương tự như vậy. Câu chuyện kể về một cô gái nhảy/ rơi vào một đoàn tàu điện đang chạy và bị cán làm đôi (chắc hẳn ai cũng sẽ thắc mắc làm sao mà cô ta không bị nghiền nát thành cám nhỉ). Sau đó linh hồn thù hận của cô luôn luôn đuổi theo những người cô thấy và cắt họ làm đôi. Tên của cô ta được đặt dựa trên những tiếng âm thanh mà cô ta gây ra khi cánh tay dài bị đóng đinh của cô ta lết trên mặt đất.

Teketeketeketeketeketeke...

Kể cả khi những linh hồn đã khuất có thể thực sự giao tiếp với thế giới người sống tôi vẫn thắc mắc tại sao Teke lại tức giận. Tôi đã thấy rất nhiều người bị mất đi đôi chân trong những chương trình thực tế nhưng dù vậy trông họ có vẻ khá là hạnh phúc! Việc cô ta ngã vào đường ray không phải là lỗi của ai khác ngoài chính cô ta. Vì vậy, câu chuyện này có vẻ khá mâu thuẫn với logic thông thường.

Ít nhất, đó là những gì tôi nghĩ, cho đến khi tôi thấy phần thân trên của cô ta ngồi dựa vào một bức tường trong một đêm thứ sáu.

Giống như những mô-típ truyện kinh dị cổ điển, trời lúc đó không trăng không sao, thậm chí cũng không có một ánh đèn và tất nhiên, tôi đang đi một mình ở một nơi vắng vẻ. Như tôi đã nói ở trên, tôi thường nghe một cách hờ hững và không tin lắm vào những câu truyện ma quái mà tôi được nghe ở đây. Tôi thực sự tin rằng đó là một cô gái bình thường trong một lúc. Nếu mà biết trước rằng cô ta là điều kinh dị nhất trong cơn ác mộng khủng khiếp nhất cuộc đời mình, tôi đã không tiến lại và hỏi: "Cô có làm sao không". Tuy vậy lòng tốt của tôi đã biến thành một cuộc chạy đua đầy sợ hãi và kinh hoàng khi cô ta đập cái tay băng bó và gắn đầy đinh của cô ta xuống đường và nhảy lên bức tường. Khi cô ta chạm đất, tôi có thể được phân nửa cơ thể phía dưới của cô ta đã hoàn toàn biến mất. Cô ta giận giữ bò về phía tôi như một con nhện khiến cho tôi không thể nào phân biệt nổi tiếng hét giận giữ của cô ta với tiếng rên rỉ sợ hãi của bản thân mình. Tôi lập tức chạy đi như một con cún con đang sợ hãi. Ai mà chẳng làm vậy chứ?...

↑↑Bình luận bằng facebook

↑↑Bài Viết Nên Xem